Nói thật, nghe câu này tôi chẳng bất ngờ chút nào. Nơi quỷ quái thế này, đường gì mà không thể gặp chứ, trong lòng tôi đã sớm có chuẩn bị rồi.
Tần Nhất Hằng hẳn cũng không bận tâm, chỉ "ừ" một tiếng, ra hiệu cho Bạch Khai đi tiếp.
Cả nhóm bèn tiếp tục đi dọc theo những lùm cây kỳ lạ ấy.
Bạch Khai vừa đi vừa nhỏ giọng nói với tôi, Tiểu Khuyết, có biết những hoa cỏ này là bị bạn nhỏ nào phá không?
Anh đã nói rồi còn gì, chắc chắn là ma quỷ. Tôi nhìn lướt qua các bụi cây, trong đầu chỉ nảy ra được một đáp án đó.
No no no, không phải do ma quỷ gây ra. Mà là người làm đấy. Trong phương thuật có một thứ tà môn ma đạo, kêu là mồi người. Như thế nào là mồi người? Ấy là tìm một người sống dở chết dở, buộc hai cái chuông đồng lớn vào chân. Đem tới nơi đồng không mông quạnh, cho ngựa phi nước đại kéo lê mồi người này trên đất. Những ma quỷ ở gần đều bị tiếng chuông đồng gọi tới, nhìn thấy mồi người, tưởng đấy là cơ hội để nhập xác đầu thai, thế là đuổi theo mồi người. Động vật như ngựa tất nhiên có linh tính hơn người, cảm thấy ma quỷ đến gần tất nhiên sẽ càng điên cuồng mà chạy. Đến khi mồi người bị kéo lê đến chết, ma quỷ không còn cảm nhận được dương khí nữa cũng sẽ tản đi.
Cục này có hai công dụng. Một là, người bày cục muốn gom hết ma quỷ quấy phá ở vùng lân cận lại cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hung-trach-but-ki-tam-trach-liep-nhan/3557380/quyen-5-chuong-2.html