Bạch Khai càng giảng giải càng hưng phấn, nước bọt văng tứ tung. Tôi nắm bắt thời cơ đưa cho y điếu thuốc, xem như chặn miệng y lại.
Bạch Khai nằm hẳn xuống sofa, tiếp tục nói, không biết Tần Nhất Hằng đã giải thích với anh về việc đâm hình nhân chưa. Thứ đó nói trắng ra là dùng vận thế đổi thành nghiệp chướng. Anh bị đâm một cái chưa chắc sẽ đau ngay lúc đó, nhưng qua mười ngày nửa tháng thì nơi bị đâm có thể sẽ vô tình bị thương. Đương nhiên, đây chỉ là phép đâm hình nhân cấp thấp, còn phép cao cấp anh khỏi cần nghe kẻo thế giới quan sụp đổ. Còn ếch âm, nó ghê gớm ở chỗ khi được dùng lên người nào, ếch lạnh người cũng lạnh, ếch nóng người cũng nóng. Ếch đau, người cũng đau. Còn nếu ếch chết rồi, người đó sẽ ra sao, không cần tôi nói nữa ha?
Hiện giờ ông lão được gọi là cao nhân kia đã bị con ếch này nhắm vào, hai chân đã thành của nó. Đây chỉ là khởi đầu thôi, đợi đến khi ếch biến thái hoàn toàn là lão cao nhân xem như hết cứu! Giờ hẳn lão ta đang tìm trăm phương nghìn kế giải quyết đấy! Anh nói xem, tôi có nên tới gặp lão để lừa tiền không?
Nghe Bạch Khai nói thì có vẻ con ếch này rất tà dị, nhưng hiển nhiên là y chẳng hề để vào mắt. Hẳn là giải quyết không khó khăn gì lắm.
Nhưng nếu nói vậy, sao lão cao nhân không tự mình giải quyết đi? Con ếch âm này có chạy đâu, vẫn ở nguyên trong bát tụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hung-trach-but-ki-tam-trach-liep-nhan/3557371/quyen-4-chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.