Tôi không kìm được "a" lên, dù cái bát tụ bảo kia rất to, nhưng cũng đâu thể nằm trong đó được? Nếu như rụt đầu nằm co ro thì đừng nói là ngủ, chịu đựng vài phút đã khó chịu lắm rồi.
Trước đó mới xem sơ bên ngoài bát, thật ra cũng chưa nhìn kỹ ở trong. Nghĩ vậy, tôi quay trở lại chỗ quầy tiếp tân, cái bát tụ bảo ấy hơi cao hơn tầm mắt, tôi bèn nhón chân ngó vào.
Vừa nhìn tôi đã sững sờ, hóa ra trong bát toàn là nước. Có điều nước rất đục, không thể thấy trong nước có thứ gì hay không. Tôi ngửi thử, vậy mà lại chẳng có mùi lạ gì cả.
Tôi thầm nghĩ, không lẽ nước này có độc? Lúc ông lão cao nhân kia trèo vào trong bát, chân dính phải nước nên mới bị đau?
Tôi đang định gọi Bạch Khai với Tần Nhất Hằng nhưng chưa kịp lên tiếng thì chợt khóe mắt liếc thấy thứ gì đó. Tôi tập trung nhìn kỹ thì lại không thấy đâu nữa.
Chuyện này khiến tôi rất ngạc nhiên nhưng không dám thọc tay xuống vớt. Tôi nhìn quanh, tìm được một cây cơ, bèn dùng để khuấy nước xem thử.
Ai ngờ, cây cơ còn chưa chạm mặt nước, từ trong nước lại có vật gì đó nhảy vọt lên, làm nước bắn tung tóe. May mà tôi phản ứng nhanh nhẹn nên tránh kịp. Đang định lại nhìn kỹ xem là thần thánh phương nào, bỗng nghe thấy Bạch Khai hô lớn, Tiểu Khuyết, đừng nghịch!
Sau đó y lao đến xô tôi văng qua một bên. Tôi lảo đảo mấy bước mới miễn cưỡng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hung-trach-but-ki-tam-trach-liep-nhan/3557370/quyen-4-chuong-69.html