Tôi lập tức vốc nước lau gương dẫu biết rằng mặt gương vô cùng sạch sẽ, vì tôi vẫn không thể tin vào những gì mắt mình vừa thấy.
Chẳng biết từ bao giờ phía sau lưng tôi xuất hiện rất nhiều vết sẹo cực kỳ đáng sợ. Có vết thương còn chưa kết vảy, máu thịt đỏ sẫm lộ ra ngoài. Tôi thử chạm tay vào nó nhưng không hề có cảm giác gì.
Tôi trở nên hoảng loạn, những vết sẹo ấy trông thật kinh khủng, nhưng tôi hoàn toàn không nhớ rõ mình từng bị thương nặng như vậy.
Chẳng lẽ lúc tôi hôn mê thì bị người ta rạch lên?
Vết sẹo nằm sau lưng, dù tôi soi gương cũng không thể thấy được toàn bộ. Tôi cố quay đầu lại muốn gãy cả cổ, cuối cùng vẫn chỉ thấy được sơ sơ, tuy vậy vẫn khiến trái tim tôi như muốn ngừng đập.
Tại sao vết sẹo sau lưng tôi lại giống Viên Trận như thế!
Mẹ kiếp, có kẻ nào đó đã gài bẫy tôi trong lúc tôi bất tỉnh ư? Bạch Khai có biết chuyện này không? Tần Nhất Hằng thì sao?
Nghĩ vậy, tôi dần bình tĩnh lại, không định để lộ ra việc này. Sau khi mặc quần áo vào, tôi bèn ngồi xuống giường. Chốc lát sau Bạch Khai đã quay về, dường như y vừa tiêu hao rất nhiều sức lực, mồ hôi trên trán túa ra như mưa.
Y chẳng thèm hé miệng với tôi, đợi uống xong hai ly nước mới nói, Tiểu Khuyết, tôi hỏi anh việc này, anh phải nói thật đấy nhé. Trước đó anh đã làm gì Viên Trận rồi?
Tôi sửng sốt, vốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hung-trach-but-ki-tam-trach-liep-nhan/3557345/quyen-4-chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.