Tần Nhất Hằng gom hết đèn pin lại một chỗ rồi đặt xuống đất, tất cả ánh sáng trong hành lang tập trung thành chùm sáng khổng lồ. Hắn đưa lưng về phía chùm sáng đó, tôi chỉ thấy khuôn mặt hắn thoắt ẩn thoắt hiện.
Bạch Khai ngồi xuống bên cạnh tôi, trên người y dính đầy bột Thái Tuế nhưng trông y vẫn bình thường, ngược lại tôi bắt đầu cảm thấy buồn nôn.
Tần Nhất Hằng đạp một chân lên tủ quần áo, xin lỗi, tôi cũng không muốn phải mở đầu như vậy, nhưng đây là chuyện của rất lâu về trước. Khởi đầu của mọi chuyện đều có liên quan đến những cái tủ quần áo này.
Mấy chục năm trước, rất nhiều người trong ngành đều tham gia vào kế hoạch tuyệt mật, quy mô của kế hoạch này cực kỳ khổng lồ, tôi cũng vô tình bị liên lụy. Bây giờ các anh ít nhiều cũng biết về nó rồi, nhưng tôi có thể nói rằng những gì các anh biết chỉ là bề nổi của tảng băng chìm thôi.
Người thật sự tham gia vào kế hoạch năm ấy cũng chẳng còn lại bao nhiêu trên cõi đời này nữa. Để tự bảo vệ mình và bảo vệ người thân, bọn họ đã mang theo bí mật to lớn xuống mồ. Đương nhiên không ít kẻ trong số đó thậm chí còn chẳng có cơ hội để giữ kín bí mật. Họ đã bị thủ tiêu, không rõ ai ra tay, chỉ biết rằng bất cứ kẻ nào liên quan đến nó thì sẽ không thoát nạn.
Mấy năm nay tôi đã tìm được vài người nguyện ý giúp đỡ mình, tiếc thay bọn họ không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hung-trach-but-ki-tam-trach-liep-nhan/3557340/quyen-4-chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.