Mọi người đều im lặng sau khi nghe tôi nói, điều đó lại càng khiến tôi cảm thấy lúng túng.
Tôi toan ngồi dậy, nhưng không biết từ khi nào hai chân đã bị trói cứng lại. Nãy giờ mặc quần dày quá nên tôi chưa phát hiện ra, lúc này định cử động mới cảm nhận được dây trói trên chân.
Tôi càng tỏ ra kỳ quái, thấy ánh mắt Bạch Khai cũng đầy vẻ hung tợn.
Mẹ kiếp, bọn họ định nướng tôi như nướng heo sữa hả?
Tần Nhất Hằng thấy tôi nằm bẹp dưới đất như con nhộng, bấy giờ hắn mới nhớ tới chuyện cởi trói cho tôi. Lúc hắn ngồi xuống, tôi mới thấy cả hai tay hắn đen như mực, không rõ dính phải thứ gì.
Khi ngồi dậy lau miệng, tôi mới biết không chỉ hắn mà kể cả tay tôi cũng đen thùi lùi, trông như vừa bị khói hun. Tình trạng thế này chỉ xuất hiện trong các vụ hỏa hoạn, chẳng lẽ vừa rồi hầm trữ đồ bốc cháy nên bọn họ mới cứu tôi đến đây? Tôi nhìn xung quanh, ở góc hầm có một tủ sắt to giống hệt cái mà tôi đã thấy trong căn nhà kia.
Tiểu Khuyết, anh đừng nhúc nhích. Từ từ, bình tĩnh, hiện giờ anh rất dễ ngất xỉu. Bạch Khai gọi tôi, song tôi không đáp lại, bởi tôi đã bị cái tủ sắt hấp dẫn toàn bộ sự chú ý.
Bước đến gần mới biết cái tủ sắt này vẫn có điểm khác với cái kia. Mặc dù kiểu dáng giống nhau nhưng tủ sắt rất bẩn, cả trong lẫn ngoài đều đen thui. Tôi giơ tay quẹt thử, bàn tay liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hung-trach-but-ki-tam-trach-liep-nhan/3557323/quyen-4-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.