Đợi một hồi, thấy gia đình bọn họ vẫn chưa có ý định ra ngoài, tôi bèn ra hành lang để hút thuốc. Thứ nhất là tiếng khóc ồn ào làm tôi nhức đầu, thứ hai là La Đại Tị cứ bám theo Bạch Khai hỏi thăm về Vạn Cẩm Vinh cũng khiến tôi bực bội.
Sau khi hút hết hai điếu, Bạch Khai mới ra ngoài gọi tôi vào. Gia đình ba người ngồi nghiêm chỉnh trên sô pha, vẻ mặt bọn họ cứng ngắc như đang chuẩn bị nhận phán xét cuối cùng.
Mọi chuyện đã được giải quyết xong, nhưng hứng thú của tôi với ngôi nhà này chẳng còn nhiệt tình như trước nữa. Thấy ba người họ cũng đáng thương, tôi không bàn bạc với Bạch Khai mà dứt khoát từ bỏ cả tòa nhà này luôn, để bọn họ tiếp tục yên tâm ở lại đây, lần này coi như tôi làm việc thiện tích đức cho đời.
Nghe tôi nói vậy, cả ba người đều trưng ra ánh mắt khó tin. Tôi cũng không thấy Bạch Khai cắt lời, chứng tỏ y ngầm đồng ý với cách làm của tôi. Nghĩ thế, tôi bèn nói thêm, ba người không nghe lầm đâu, tôi sẽ không lấy căn nhà này, mọi người cứ yên tâm sống tiếp ở đây đi.
Bà chủ nhà nhìn tôi rồi lại quay sang Bạch Khai. Tôi biết cô ta không lo lắng cho căn biệt thự mà là số phận của mình, chuyện này tôi không có quyền quyết định nên nhường lời cho Bạch Khai.
Bạch Khai chỉ lên trên, bảo rằng việc này đành phải xem ý trời, đừng nhìn y làm gì. Mấy người đã chọn con đường này, dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hung-trach-but-ki-tam-trach-liep-nhan/3557291/quyen-3-chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.