Nguyễn Phục Hưng kéo Lam Trà ra ngoài xe, mở cửa cho cô bước vào.
Sau đó hắn vòng qua ghế lái đạp ga rời đi.
Đặng lam Trà không lên tiếng, cô đáng lẽ không nên xuất hiện ở đó.
“Anh sau lại kéo em đến đám cưới?”
Nguyễn Phục Hưng vẫn chăm chú nhìn đường: “Tôi muốn xem thử vợ sắp cưới của mình có để ý đến đàn ông khác?”
Cô gào lên: “Để làm gì, tôi đã nói tôi không yêu anh ấy. Đến chỉ để làm mọi chuyện rối hơn. Tôi làm khổ anh ấy rồi!”
Phục Hưng phanh xe, hai bánh xe in hằn trên đường khiếp sợ: “Nếu em thấy có lỗi thì mau quay lại xin lỗi hắn đi. Còn nếu không thì đừng nhắc tên hắn trước mặt tôi! Em nghe rõ chưa?”
“Anh là đang ghen sao?”
“Tôi không rảnh rỗi!”
Xe rất nhanh đã về đến Nguyễn gia, hắn kéo cô lên thư phòng ở tầng hai. Vừa cởi áo khoác vest xong liền ném cho cô cây viết: “Ký đi!”
Đặng Lam Trà cúi xuống đọc: “Giấy đăng ký kết hôn? Chuyện này không lên uỷ ban?”
“Không cần phiền phức như vậy. Chỉ cần ký là được!”
Đặng Lam Trà đọc nội dung trên giấy, bây giờ chỉ còn thiếu duy nhất chữ ký của cô. Cô cầm bút lên, mở nắp.
Nguyễn Phục Hưng ngồi xuống bên cạnh, hơi thở ấm nóng phả vào man tai:
“Đặng Lam Trà bây giờ em hối hận còn kịp?”
Không thể quay đầu, Đặng Lam Trà ký ngay lập tức.
Nguyễn Phục Hưng nhận lấy tờ giấy sau đó ném nó ở trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hung-thieu-xin-anh-diu-dang-mot-chut-/3388378/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.