Lam Thanh nở nụ cười quỷ dị. Gương mặt trở nên hung ác, tay hắn giơ lên cao. Huyền Vũ sợ đến mức không dám thở. Cũng may cửa phòng kịp lúc mở ra:
“Anh làm gì ở đây vậy?”
Lam Thanh rất nhanh nắm lấy tay của Huyền Vũ, giọng nói mang vẻ đau thương:
“Anh đến để xin lỗi em ấy!”
Lam Trà bước vào bên trong thoạt nhìn qua Huyền Vũ, Lam Trà chịu không nổi, hai chân lùi về sau. Khóe mắt cô cay xè. Dù trước đây cô và Huyền Vũ không có hảo cảm nhưng nhìn bộ dạng lúc này của cô ấy, Lam Trà thật lòng không chịu được. Cô kéo tay anh mình ra:
“Anh mau về đi. Hôm khác đến thăm và tạ tội với Huyền Vũ.”
Lam Thanh quỳ xuống đưa hai tay lên thề: “Đặng Lam Thanh tôi sẽ chịu trách nhiệm với Huyền Vũ. Mãi mãi sẽ dùng sức và tiền của mình để chuộc lại lỗi lầm. Huyền Vũ, mong em tha thứ cho anh!”
Huyền Vũ chảy nước mắt, Lam Thanh đưa tay mình lên lau cho cô ta. Sau đó nói không làm phiền cô nữa cùng em gái rời đi.
Hai người bọn họ đều nghĩ Huyền Vũ cảm động nhưng thật ra cô ta khóc vì sợ. Người cố ý giết mình nay ở trước mặt mình. Nụ cười như ma quỷ kéo cô ta xuống 18 tầng địa ngục. Đáng sợ vô cùng.
Lam Thanh nắm tay Lam Trà ấn thang máy xuống tầng hầm rồi ra về. Đôi mắt anh thành khẩn nhìn về phía Lam Trà:
“Trà, anh phải về tạ tội với ba. Còn người nhà của Huyền Vũ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hung-thieu-xin-anh-diu-dang-mot-chut-/3388351/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.