Hoàng Ân do dự một lúc cuối cùng lái xe ra khỏi biệt thự. Đi khá xa mới thấy Đặng Lam Trà, anh đừng xe hạ kính xuống:
“Đặng tiểu thư, tôi đến đưa cô về!”
“Là anh ấy bảo anh đến?”
Hoàng Ân gật đầu: “Đúng vậy. Ngài ấy sợ cô một mình xảy ra chuyện!”
Đặng Lam Trà mở cửa xe ngồi vào trong, Hoàng Ân đưa áo khoác của Phục Hưng cho cô. Là do lúc nãy anh biết Đặng Lam Trà mặc rất mỏng nên lúc đi tiện tay lấy áo khoác của hắn.
“Ngài ấy bảo cô mặc vào cho ấm!”
Đặng Lam Trà nhận lấy, cẩn thận choàng vào người:
“Hóa ra anh ấy cũng tốt với mình!”
Cô gạt nước mắt nở nụ cười.
Hoàng Ân thông qua kính chiếu hậu thấy cô cười anh cũng an tâm. Tay hắn gõ bánh lái thầm nghĩ:
“Hóa ra lời nói dối có thể giúp người ta một chút!”
…
Hoàng lão gia xông thẳng vào phòng của Hoàng Đăng Quân. Ông ném xấp tài liệu xuống bàn làm việc của anh:
“Mày nhìn đi. Chỉ hơn 100 ngàn là bọn chúng nó đã lấy được khu giải trí? Chuyện này là sao? Đùa nhau à?”
Hoàng Đăng Quân nhìn vào con số công bố rõ ràng chỉ hơn đúng 100 ngàn?
“Ba? Chắc là do trùng hợp?”, Hoàng Đăng Quân run tay cầm kết quả.
“Đăng Quân, chuyện gì vào tay mày cũng chẳng xong? Mày nghĩ tao tin mày sao? Gia sản của nhà họ Hoàng tao còn dám để lại cho mày à?”
Hoàng Đăng Quân cúi mặt đợi đến khi ba anh mắng đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hung-thieu-xin-anh-diu-dang-mot-chut-/3388349/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.