Đặng Lam Trà được Hoàng Ân đưa về. Trên đường, cô cảm thấy bản thân mình rất tệ. Trước giờ, cô luôn tự tin với vẻ ngoài và thân hình của mình. Nhưng cô không bằng một Huyền Vũ, càng không bằng cô gái vừa rồi. 
Cảm giác khó chịu xâm chiếm chèn lên cổ họng, cô động ở giọt nước mắt. Nấc nghẹn thành từng tiếng. 
Hoàng Ân nghe tiếng nấc, thông qua gương nhìn thấy Đặng Lam Trà đang co người lại. Khác với những cô gái hắn từng chở, bọn họ nhận được tiền rất vui vẻ. 
Hắn theo Nguyễn Phục Hưng đã nhiều năm, cũng từng chứng kiến cảnh Phục Hưng đau lòng. Cùng từng sắp xếp nhiều người thay thế lấp đầy khoảng trống trong tim hắn. Nhưng có lẽ, tim hắn đã hoá đá. 
Quả thật người con gái này rất giống người Phục Hưng yêu. Nhưng người hắn yêu chết rồi. Nên hắn đối xử với Lam Trà chỉ có ghét, dày vò là lẽ tất nhiên. Hoàng Ân định nói cho Đặng Lam Trà biết nhưng lời nói ra bị thu lại. Thay vào đó Hoàng Ân chỉ nói: “Bên cạnh Hưng thiếu có rất nhiều cô gái, ngài ấy chẳng yêu ai cả.” 
Đặng Lam Trà nhỏ giọng: “Anh sao lại nói với tôi điều này?” 
“Tôi không muốn thấy phụ nữ đau lòng. Yêu và lên giường là hai chuyện khác nhau. Vậy nên nhắc nhở cô một chút” 
Với Đặng Lam Trà nếu không yêu sẽ không cùng người đó thân mật. Rõ ràng là hai suy nghĩ khác. Sau có thể gộp chung mà nói. Nếu như cô không chịu thích nghi, hắn chắc chắn sẽ không vì cô mà thay 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hung-thieu-xin-anh-diu-dang-mot-chut-/3388346/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.