Đặng Lam Trà vừa ra khỏi cửa khách sạn liền cảm thấy đau bụng. Lục trong túi có vĩ thuốc đau bao tử, cô lấy một viên uống tạm không suy nghĩ. Cô lái xe về đến công ty, bắt đầu làm tiếp công việc của mình. Đồng hồ điểm 1 giờ sáng cũng là lúc công việc hoàn thành. Đặng Lam Trà vào phòng trà rót chút nước ấm, tay nhìn điện thoại kiểm tra xem Phục Hưng có nhắn tin cho cô không. Điện thoại vẫn ở chế độ im lặng.
Quay về bàn làm việc, một lát sau, cô bắt đầu thấy nóng. Trán đổ đầy mồ hôi lau mãi không hết. Cô lại uống thêm một viên thuốc đau bao tử. Thuốc vào khá hơn một chút. Nhưng không bao lâu sau cô lại thấy lạnh.
Cô không ổn rồi. Định đứng dậy đi về thì có điện thoại. Cô ấn nghe, đầu dây bên kia:
“Đặng Lam Trà, tôi có đi ngang công ty em. Thấy đèn vẫn sáng. Muốn hỏi thăm em một chút.”
Đặng Lam Trà nặng nề ôm bụng nói:
“Quân, em đau quá!”
Sau đó không nghe cô nói gì nữa. Hoàng Đăng Quân gấp gáp mở cửa xe chạy vào. Anh ấn thang máy cả buổi, không chờ được anh mở cửa thang bộ chạy lên.
“Đặng Lam Trà, chết tiệt! Em lúc nào cũng vậy!”
Chạy một lúc đến trước cửa công ty. Cửa không khóa, anh đẩy thẳng vào thấy cô đang nằm ở trên nền gạch. Hoàng Đăng Quân chạy đến:
“Trà Trà, trả lời anh! Trà Trà?”
Anh bế cô lên chạy đến bệnh viện. Anh khó thở, anh không muốn thấy cô như vậy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hung-thieu-xin-anh-diu-dang-mot-chut-/3388336/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.