Tiếng nhạc ồn ào khiến người nghe đau tai. Nhưng đối với những người đang ngồi trong phòng VIP ở quán bar, nó giống như một chất kích thích làm người nghe sảng khoái.
Nguyễn Phục Hưng ngồi, chéo chân, bên cạnh anh là hai nữ nhân xinh đẹp. Nghe nói hai người này đều là sinh viên đại học có tiếng. Ngoài vẻ bề ngoài thanh tú, ưu nhã, học lực xuất sắc khỏi bàn.
“Hưng đại thiếu gia đúng là có mắt nhìn người. Mọi thứ xuất sắc đều thuộc về anh!”.
Nghiêm Trạm cười cười nâng ly rượu trong tay uống cạn. Ở thành phố này ai không biết, sau cú sốc, Nguyễn Phục Hưng trở nên hung hăng.
Ai dám không nghe? Ai dám làm càng?
Người phụ nữ tựa sát người mình vào Nguyễn Phục Hưng, cô ta hôn nhẹ lên má của anh, cố ý để lại vết son môi.
Người bên cạnh không kém, 3 vòng nhìn vào khiến người khác phải chảy cả máu mũi. Vòng hai đẫy đà dựa vào lòng ngực to lớn của anh. Chỉ cần được Hưng đại thiếu gia để mắt đến. Sau này càng không phải lo cái ăn, cái mặc.
Cô áp môi của mình hôn vào cổ anh. Nguyễn Phục Hưng cười như không cười nhàn nhạt ôm hai người phụ nữ.
Phụ nữ đối với anh mà nói chỉ là vật giải trí. Càng không thể yêu. Nếu không sẽ đau lòng. Mà thứ khiến anh phải đau lòng, nhất định nên loại bỏ.
“Hưng đại thiếu, nghe nói anh sắp lập thêm khu vui chơi giải trí?”, Nghiêm Trạm là đại thiếu gia nhà họ Nghiêm. Vẻ ngoài không kém Phục Hưng, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hung-thieu-xin-anh-diu-dang-mot-chut-/3388332/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.