Thù xưa tưởng sẽ phôi phai,
Ngờ đâu chạm phải, ra tay sỗ sàng.
Này thì bá chủ, xưng hoàng
Này thì đế chủ, cùng nàng chiến thôi.
...
Lúc này, Lạc Tinh được đưa đến một không gian khác. Chờ đợi hơn mười năm thì một Đại La Thiên Tôn vừa cấp cấp xuất hiện. Hắn ta không ai xa lạ chính Là Cửu Đầu Ma Long. Kẻ năm xưa từng nguyền rủa Lạc Tinh không tấn thăng cảnh giới Đại Thừa được.
"Oan Gia nha."- Lạc Tinh trong lòng vui vẻ cười lớn: "Ha ha... Ta định bỏ qua vài chuyện cũ. Nhưng gặp ngươi rồi, thì nên thanh toán một số chuyện nhỏ."
"Ta và ngươi nào có thù oán? Mà có thì đã sao.?Ta đây chưa từng sợ một trận chiến." Cửu Đầu Ma Long cười lạnh. Tuy hắn ta vừa tấn thăng Đại La. Nhưng thực tế là yêu tu nên lực lượng cực kì cường đại. Tuổi thọ khá cao, hắn lại có chín đầu. Mỗi đầu lại tu một loại năng lực. Vì vậy mới kéo dài cả trăm kỷ nguyên để thành công đến Đại La chi cảnh. Trong ký ức của hắn chưa từng gặp mặt Lạc Tinh nên không hiểu rõ hiềm khích giữa hai người.
Lạc Tinh mỉm cười. Nắm chặt bàn tay, tiếp đó tay trái tung một quyền đến trước.
"Thổ."- Theo giọng nói. chiếc đầu hệ thổ của Cửu Đầu Ma Long sáng lên. Trước mặt hắn có một bức tường vững chắc ngăn cản.
Lạc Tinh tay phải tiếp tục vung lên. Lần này cú đấm biến mất, rồi bằng một cách nào đó xuyên qua khỏi tấm chắn kia. Đấm thẳng vào một chiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hung-thien-dai-luc/2577274/chuong-542.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.