Lại một phương trời mới tinh
Lọt vào tầm mắt, khiến mình ngạc nhiên
Đây là thế ngoại đào viên
Đây là điểm cuối tu tiên hỡi người.
...
Ba ngàn năm sau.
Thần Kiều Lộ mở ra. Tin tức truyền đi khắp Nam Phương Tiên Vực. Lúc này, Kim Tiên của toàn bộ Tiên Vực này tập hợp chuẩn bị lên đường.
Bốn người Lac Tinh cũng chuẩn bị sẵn sàng. Thần Kiều Lộ xuất hiện hai ngàn năm mới biến mất. Nên bọn họ có đủ thời gian tìm đến.
Đập vào mắt Lạc Tinh là một chiếc cầu thang màu trắng với vô số bậc thang, nhìn như không có điểm dừng. Hắn cũng thắc mắc, đúng ra phải gọi đây là Thần Thê Lộ mới đúng, chứ có phải cây cầu nào đâu.
Dù sao số Kim Tiên của Nam Phương Tiên vực cũng vô cùng ít ỏi, lại hay độc lai độc vãng. Nên khi bọn họ đến, Thần Kiều Lộ cũng chẳng có ai.
"Đi thôi."
Lê Minh Phượng khẽ nói, tiếp đó nàng bước chân lên, không có gì phát sinh. Lạc Tinh cũng không nhanh không chậm bước theo.
Theo cảm nhận của Lạc Tinh, những bậc thang này hình như không có gì đặt biệt. Tuy nhiên, rất nhanh hắn hiểu nó đặc biệt chỗ nào. Chỉ có thể bước từng bước. Không được bay, hoặc dùng không gian na di. Bốn người cứ phải từng bước đi lên.
"Từng bước từng bước thầm..."
Những công việc tưởng dể và đơn giản. Thì lại không hề dễ. Bốn người bước đi suốt sáu ngàn năm. Vẫn chưa thấy đỉnh. Tuy có kinh nghiệm đi xuyên vách ngăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hung-thien-dai-luc/2577248/chuong-530.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.