Vạn dặm du hành vạn dặm xa
Non xanh nước biết, xinh như hoa
Nhưng mà tu luyện là việc chính
Người người chăm chỉ, chẳng bỏ qua.
...
Một ngày sau, Lê Minh Phượng quay lại.
"Trần huynh. Sao ngươi lại đến đây."
"Chuyện dài lắm. Để ta giới thiệu."
"Đây là Tiểu Thảo, con gái ta. Còn đây là phu quân nàng, Thánh Gióng."
"Chào dì Phượng." cả hai cùng nói.
"Đa ta các người trợ giúp ta. Chúng ta vừa về vừa nói chuyện."
Sau đó bốn người lên tiểu không hạm bay về Chu Tước Tinh, Lạc Tinh nói lý do mình đến đây.
"Chuyện Thần Kiều Lộ ta cũng nghe nói. Thông thường nó sẽ xuất hiện gần trung tâm của Nam Phương Tiên Vực. Từ đây đi đến đó chỉ tốn khoảng năm ngàn năm. Chúng ta còn dư khoảng ba vạn năm. "
"Được rồi, thế có thể cho ta làm khách một thời gian."
"Đương nhiên được thôi. Đó giờ ta thấy ngươi khách sáo sao?" - Lê Minh Phượng liếc nhìn Lạc Tinh nói.
"Ha ha... cha ta vốn mặt dày mà."
"Ha ha..."- Thánh Gióng cười phụ họa theo phu nhân nhà mình.
"Này, ra ngoài chớ nói xấu cha."
"Được rồi. ta không ngờ gặp lại Trần huynh sớm vậy."
"Ta cũng thế."- Lạc Tinh khẽ cười. Đúng là tương lai không ai biết trước. Lần chia tay trước Lạc Tinh cúe ngỡ cả hai sẽ không gặp. ai ngờ số phận đẩy đưa.
"Chu Tước Các ta sắp chuẩn bị lễ mừng chiến thắng. Các ngươi cũng đến chung vui."
"Nhất định rồi."
"Được rồi ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hung-thien-dai-luc/2577247/chuong-529.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.