"Gái một con đong đầy sóng nước
Trai tân nhất thời cất bước không xong.
Món ăn ngon miệng, lại ấm lòng
Người người ăn thử, lòng lòng sướng vui."
...
Mọi người dựng lều nghỉ ngơi một đêm. Mỗi một lều dựng lên, năm người ngủ chung, riêng Lạc Tinh được một Lều riêng.
Đang ngồi vận chuyển Lạc Lôi Thuật, thì có tiếng động. Lạc Tinh mở mắt ra nhìn xung quanh
"Xoẹt." - Là tiếng bước chân.
Vén cửa lên, thấy người trước mắt là Lạc Mỹ. Nàng ta đang đi tới đi lui trước lều mình. Trong lòng Lạc Tinh đánh thót một cái.
Nhìn Lạc Mỹ trên người chỉ khoát một miếng da thú xoay vòng thân thể, kéo từ đôi gò bồng đảo xuống tới cặp đùi thon thả.
Cảm giác chỉ cần ghì sợi dây đang buộc ngang hông. Thì cái áo như cái khăn quấn qua người, sẽ có thể rớt bất kỳ lúc nào. Do vóc người nàng đầy đặn, làn da nâu đen pha vàng, tôn lên vẻ đẹp rực rỡ tràn đầy sức sống.
"Đúng là gái một con trông mòn con mắt." Lạc Tinh thầm nghĩ -"Giờ đi ngủ mà còn đến đây. Hay do được mình cứu lúc sáng, nên định lấy thân báo đáp?"
Nuốt nước miếng, ra vẻ trấn định:
"Khuya rồi sao tỷ không ngủ?"
Lạc Mỹ quỳ xuống nói: "Dạ nô tỳ cám ơn Thiếu tộc Trưởng liều mình cứu mạng, nhưng sợ phá giấc ngủ của Ngài nên chưa dám vào."
"À không có gì, cùng chung một tộc mà, giúp đỡ nhau bình thường thôi.Tỷ lớn tuổi hơn, nên cứ xưng là Mỹ tỷ đi, đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hung-thien-dai-luc/2576186/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.