Bấy lâu nay, ở trước mặt Lý Huỳnh Lam thì Cao Khôn ngoài kiềm chế cũng chỉ là kiềm chế. Đây cũng là lý do Lý Huỳnh Lam thường thích trêu chọc anh, mà hình như hiện giờ cậu cũng phát hiện ra một phương pháp khiến Cao Khôn mất đi khống chế, chỉ là làm thế sẽ mất nhiều hơn được. Như lúc này đây, sau khi Lý Huỳnh Lam gắng gượng đuổi Cao Khôn đi làm xong, bản thân thì nằm phịch trên giường không gượng dậy nổi.
Nhớ lại sự tình đêm qua, trong lòng Lý Huỳnh Lam còn hơi sờ sợ. Chẳng biết ai lúc đầu còn dè chừng thân mình chưa khỏi hẳn. Kết quả, chưa tới hai ba câu đã không biết chừng mực.
Lý Huỳnh Lam chậm rãi giơ tay lên, áo ngủ mềm trượt xuống khuỷu tay, lộ ra hai vết nắm đỏ sậm ngay phần cổ, rõ nhất là năm dấu tay dưới eo, sắc mặt cậu trở nên phức tạp, trở mình vùi đầu trong chăn, nhỏ giọng oán một câu.
“Lúc đầu gỗ bị châm lửa, thật không dễ chút nào…”
Tuy rằng nói vậy, nhưng khóe miệng lại không nhịn được cong lên thành một nụ cười ngọt ngào rồi thiếp đi.
o O o
Một lần nữa tỉnh lại đã thấy Cao Khôn trở về, anh nấu sẵn canh cá bưng đến trước giường cho Lý Huỳnh Lam.
Cậu khoác thêm áo, chầm chậm ăn từng muỗng từ tay Cao Khôn. Thật sự phải nói, không biết Cao Khôn đã lớn lên như thế nào, mà từ học hành trên lý thuyết cho đến thực hành trong thực tế đều vượt trội đến khó tin. Điển hình là rất nhiều món anh chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hung-than/2243255/quyen-3-chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.