Gần 11 giờ,Nhiếp Chính Thần mạo phạm xin phép đưa cô về. Diệp Gia Giai cũng không từ chối mà vui vẻ đồng ý. Vì sợ gia đình Diệp trông thấy đêm khuya mà đi cùng với một người đàn ông xa lạ thì cô sẽ bị tra tấn cả đêm liền tạm biệt anh ở đầu đường.
Nhiếp Chính Thần vẫy tay tạm biệt Diệp Gia Giai xong cũng đi ngược ra đường lớn, đứng bắt một chiếc taxi xong lên xe đi mất. Ngồi trên xe anh không ngừng nhớ lại cô gái nhỏ kia. Anh hỏi cô sao lại biết chuyện anh không có nhà. Cô liền nói theo suy nghĩ của mình nhưng mà cũng đúng. Anh hiện tại chính là kẻ không có nhà a. Gần một tuần đây hai bộ đồ thay phiên nhau khoác lên người anh, anh lúc nào cũng chết gí trong quán rượu không thì lại là quán bar. Không phải là không có nhà mà là tên bạn thân chó chết của anh - Thẩm Nhiên, chã biết cái sở thích quái ác ghiện đi du lịch của hắn ta đang hại chính người chí cốt của hắn đây. Tên kia nỡ lòng nào lại gom đồ sẵn tiện gom luôn chìa khóa nhà anh mà vác vali đi du lịch chứ. Nếu không phải anh vừa mới đổi mật mã ngu ngốc sao lại quên mất thì anh đầu phải khổ thế này chứ. “Tới Mông Lư.”
Hàn Doãn đi vào thang máy riêng của mình ở Hàn thị, ánh mắt anh nhìn vào đồng hồ đeo tay. Còn 10 phút nữa. Con số trên thang máy nhảy tới số 78 liền dừng lại. Cánh cửa mở ra bên ngoài là 2 hàng những người đàn ông cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hung-manh-tong-giam-doc/81322/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.