Cao Tư Vỹ khoang tay trước ngực lim dim đôi mắt nhìn ra cửa sổ.
Thẩm Giả Nhi thở dài nắm lấy tay, nhìn khuôn mặt có phần nào mệt mỏi của Diệp Gia Giai: “Về thôi.”
Diệp Gia Giai cong lên nụ cười: “Mình không sao, các cậu cũng đừng lo lắng quá.” Nói rồi đứng lên xách túi đi. Lục Y Song chống tay lên trán day nhẹ hai huyệt thái dương lắc đầu.
“ Xin lỗi anh, khiến anh chịu ít phiền toái là lỗi của chúng tôi.”
Cao Tư Vỹ điềm tĩnh gật đầu ý bảo không có gì.
Thẩm Giả Nhi đẩy ghế đúng lên cùng Lục Y Song cúi đầu rồi hai người sang quầy tính tiền xong rời đi.
Họ vừa đi không lâu, một người đàn ông toàn thân vest đen lãnh đạm, cao ngạo bước vào.
“Hàn tổng” Cao Tư Vỹ đi đến bên người đàn ông.
Hàn Doãn đưa ánh mắt lạnh lùng nhìn Cao Tư Vỹ: “Ổn?”
Cao Tư Vỹ lắc đầu xong rồi lại gật đầu. Hàn Doãn bất đắc dĩ nhướng mày xoay người bỏ đi.
Ở nhà chính Hàn gia, Hàn Lý Bình ngồi chéo chân giơ tờ báo ngang tầm mắt. Hàn Doanh ôm bó hoa hồng to đi vào nhà.
“Tiểu thư về.” Đinh quản gia ôm cuốn sách trong tay kính cẩn chào Hàn Doanh.
Hàn Doanh không nói không rằng lướt qua Hàn Lý Bình ôm bó hoa đi thẳng lên phòng đóng sầm cửa lại. “Rầm”
Hàn Lý Bình đặt tờ báo xuống bàn, châm trà húp vài ngụm rồi nhắm mắt ngã ra sau ghế bình thản nói: “Cái nhà này, từ khi nào không còn lễ nghi thế này.”
Đinh quản gia cúi đầu im lặng.
“Nghe nói công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hung-manh-tong-giam-doc/81321/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.