Hàn Doãn vẫn giữ nguyên vẻ mặt lanh lùng cầm áo khoác rời đi, không quên để lại 1 câu:“ Tịch Thần trước giờ không hận chị, anh ấy chỉ là không muốn chị trốn tránh.”
Mạc Hứa Lam sắc mặt tái nhợt, nước mắt bỗng dưng rơi. Cô cố gắng kiềm chế cảm xúc, ánh mắt hướng đến bóng lưng của Hàn Doãn. Cô thê mỹ cười, nụ cười gượng kéo dài đau khổ.
Cao Tư Vỹ đang đặt phòng ở khu tiếp tân thì nhận được điện thoại của Hàn Doãn.
“Tôi nghe đây Hàn tổng.”
“Cậu ở đâu?”
“Tôi đang ở quầy tiếp tân khách sạn Mộng Lư, tôi đã đặt phòng rồi, anh có thể đến.” Cao Tư Vỹ kẹp chiếc điện thoại vào tai. đưa tay kí giấy rồi nhận thẻ phòng. Hàn Doãn tắt điện thoại nhanh chóng rảo bước đi.
Nhìn thấy Cao Tư Vỹ, anh nhanh chóng lấy thẻ phòng rồi rời đi:“ Không cần đi theo.” Thấy Cao Tư Vỹ đang định đi theo anh liền khó chịu lên tiếng. Cao Tư Vỹ ngạc nhiên nhìn Hàn Doãn:“ Vâng.” Anh biết Hàn Doãn tỏ thái độ này chắc chắn đã có ai đó đã chọc giận anh. Theo Hàn Doãn hơn 4 năm nay anh rất hiếm khi thấy Hàn Doãn tức giận và đây là lần đầu trong năm nay. Xem ra phải cân nhắc chuyện gì vừa mới xảy ra thôi.
~Chết tiệt ~. Hàn Doãn chống một tay lên tưởng, ánh mắt sắc lạnh đến có thể băm con đường hành lang trước mặt thành đống cát bụi. Bước đi không có chút lực, cơ thể anh nóng rực, cổ họng khô rát cả lên. Toàn thân bị mồ hôi làm cho ướt nhẹp.
- Phòng 208 -
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hung-manh-tong-giam-doc/81316/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.