Ma tôn điên rồi.
Những lần làm tình trong quá khứ, cho dù không chứa đựng tình yêu, nhưng cũng không bạo liệt như bây giờ, thậm chí có thể gọi là đơn phương thi bạo. Hai cổ tay của Thiên đế bị Hỏa tiên trói chặt trên đầu, mỗi một lần giãy giụa, ngọn lửa bao quanh dây thừng lại lập lòe rung động, thiêu tới cổ tay từng đợt đau nhức. Ma tôn đè ép trên người Thiên đế, cường ngạnh mà tách ra đôi chân của y, như lang sói mà gặm cắn cần cổ trắng nõn, lưu lại từng dấu hôn ngân, có vài chỗ còn để lại dấu răng rướm máu.
Từ đầu đến cuối, Nhuận Ngọc chưa từng thốt ra bất cứ một tiếng rên rỉ thống khổ nào. Đối với y, đau đớn đã trở thành một cảm giác bình thường, một vài vết thương ngoài da làm sao so sánh được với nỗi đau đớn rút lân đoạn giác. Y thậm chí còn đủ bình tĩnh để đánh giá dã thú trước mặt: Quanh thân Húc Phượng, ma khí cuồn cuộn, mắt phượng nhuộm đỏ như máu, đã xuất hiện dấu hiệu nhập ma. Y hiểu rõ, nhiều lời khuyên nhủ vào lúc này cũng vô ích, chỉ có gõ đúng điểm yếu, mới có thể tạm thời trấn an điên cuồng.
Đôi môi Húc Phượng hôn một đường xuống phía dưới, hắn áp mặt vào lồng ngực Nhuận Ngọc. Vòng eo Nhuận Ngọc hơi căng cứng, y nhẹ giọng nói:
- Nhẹ một chút.
Quả nhiên không còn dùng sức.
Môi lưỡi ấm áp lướt qua từng tấc cơ thể Nhuận Ngọc dưới lớp áo mỏng, liếm láp mút hôn, đầu lưỡi cọ qua đầu nhũ, kích thích hai bên nhũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huc-phuong-x-nhuan-ngoc-tu-ma-khong-duoc/1187207/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.