🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Phó Giác Lãng khi tỉnh lại, trời đã lờ mờ sáng, hắn nhúc nhích ngón tay chỉ cảm thấy cả người đau nhức, nhất là phía sau  nóng như lửa đốt, đau đớn kịch liệt làm cho hắn nhịn không được mà rên rỉ.

Hắn nằm úp sấp ở trên giường lại mơ hồ cảm nhận có một bóng người ở bên cạnh, thấp thoáng một màu áo xanh. Phó Giác Lãng trong lòng có một tia không xác định, hắn nheo mắt, cố nhìn rõ kêu lên một tiếng: “Đại ca..?”

Vị nam tử kia như bừng tỉnh giữa giấc mộng, giật giật ngón tay, chậm rãi ngẩng đầu, nét mặt tương đối giống hệt Phó Giác Lãng, nhưng so ra có vài phần cương nghị hơn.

“Tỉnh rồi?” Phó Giác Duy hỏi lại thấy đệ đệ đang nhìn ngó khắp nhà liền nói: “Không cần tìm, Phụ thân đã sớm quay về Đông Bắc “.

Phó Giác Lãng ngẩn ra, ánh mắt tràn đầy thất vọng, sau một lúc lâu mới nói: “Đại soái… vẫn không muốn tha thứ cho tôi,  nếu không như thế nào vừa mới đánh đập dữ dội  cũng không chút quan tâm mà bỏ đi.

Phó Giác Duy hừ nhẹ một tiếng, lạnh nhạt nói: “Phụ thân thì gọi là phụ thân, cái  gì mà Đại soái. Nếu thật sự chỉ là Đại soái, tội của ngươi sớm đã đem lên giáo trường, bị loạn côn đánh đến còn nửa cái mạng.

Phó Giác Lãng cúi đầu, không dám nhìn thẳng ánh mắt của ca ca. Đối với phụ thân, hắn có thể không cần kiêng kỵ, làm nũng ăn vạ nhưng đối mặt với đại ca, hắn cũng thật sự sợ hãi.

“Chột dạ cái gì?” Phó Giác Duy từ trong tay

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huan-tinh/201204/chuong-8.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Huấn Tình
Chương 8
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.