Màn đêm yên tĩnh đậy lên những âm thanh náo động ở một góc phố. Không phảichỉ có trước đây mới có cảnh ca múa mừng ngày vui, ở chốn đô thị phồnhoa, cũng đầy nhưng nơi dành cho người chán chường hoặc muốn thư giãn. Ở đâu cũng có người muốn chìm vào cơn say, có người muốn trầm luân, cóngười hoang mang, cũng có người yếu đuối.
Khi Ôn Hành Viễn đang say trong niềm vui trước hôn lễ, khi Hàn Nặc buồn khổ vì tình yêu đã mất, thì lại có một người đàn ông đang cố chấp níu lấytình yêu của mình.
Si Hạ ngồi ở chỗ cách Tạ Viễn Đằng không xa, trầm mặc nhìn cô nửa say nửatỉnh gối đầu lên cánh tay trái trên mặt quầy bar, tay phải vẫn cầm mộtcốc rượu vang đỏ.
Ánh sáng lờ nhờ vây chặt lấy cô trong một khoảng lạnh lùng, mờ nhạt, thânthể gầy gò trông thật cô đơn, như chẳng hề tồn tại. Vào lúc náo nhiệtnhư thế này, ở nơi hỗn độn cả niềm vui sướng điên cuồng và sự giả tạotrắng trợn, nói đối lập thì đúng là đối lập, gần như quầng sáng nhạt ấyđã vô tình ngăn cách cô với đám người bên ngoài.
Trong khoảng thời gian này, gần như tối nào cô cũng xuất hiện ở đây, có khichỉ uống một cốc, nhưng vẫn ngồi im đến tận rạng sáng mới đi, lại có khi uống say mèm, nếu như không phải có anh đưa cô về thì không biết sẽ xảy ra chuyện gì nữa.
Si Hạ biết rõ, cô không chờ mong một cuộc tái ngộ bất ngờ với ai đó, chỉthầm muốn mượn rượu để được phóng túng một lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hua-voi-ai-vinh-vien-sanh-cung-troi-dat/1920533/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.