Tối đến, Đào Đào xuốngtầng dưới, vừa vào cửa là phát hiện ra ngay, Hạ Sơ và Cảnh Thần không những mặcbộ quần áo đôi ở nhà, đi dép đôi, mà khung ảnh bên khung cửa trước đây chỉ treoảnh Cảnh Thần, giờ được thay bằng khung ảnh lớn của Hạ Sơ và Cảnh Thần. Đào Đàonhìn một hồi rồi thắc mắc: “Này, bức ảnh này hình như chụp trước nhà thờ, saonhìn cứ kỳ kỳ thế nào ấy nhỉ?”
Nghe thấy vậy Hạ Sơ liền nhìn ra, cũng thấy thắc mắc không nhớ tấm ảnh đó chụptừ bao giờ. Cô không nhớ mình và Cảnh Thần đã chụp chung ảnh với nhau từ baogiờ, ngay cả lần trước tổ chức đám cưới trong nhà thờ cũng chỉ là mọi người chụpảnh tập thể với nhau, lúc cuối cùng, và cô còn cố tình để người nhà đứng giữacô và anh.
Cảnh Thần bê cốc nước, cười ngại ngùng: “Đó là ảnh anh ghép.”
Đào Đào bụm miệng cười lén, Hạ Sơ cũng không nhịn được cười.
“Xem ra hai người đã vượt qua được rào cản, hiện đang yêu nhau đúng không?” ĐàoĐào ghé sát vào, huých khuỷu tay vào Hạ Sơ châm chọc: “Mô hình này cũng hayđấy, kết hôn trước yêu nhau sau, chậc chậc, không bỏ lỡ chuyện gì cả!”
Bị bạn trêu, Hạ Sơ cũng ngượng ngùng, nhưng không né tránh, lần đầu tiên dũngcảm thừa nhận: “Ờ, cũng được!”
Đào Đào vừa cười, vừa ghé sát vào Hạ Sơ: “Hạ Sơ, tớ đến để bàn với cậu mộtchuyện, cậu cũng biết là mẹ tớ đã hạ quyết tâm xử lý tớ trước tết Đoan Ngọ! Gầnđây bà đã chuẩn bị tìm ông thầy Nghiêm để chọn ngày cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hua-trao-em-kim-ngoc-luong-duyen/2858039/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.