Giúp Vân Hạ Sơ chuyển đồđạc xuống phòng 706, nét mặt Ngô Mạt tỏ rõ vẻ đối địch khi nhìn thấy Cảnh Thầnđỡ Vân Hạ Sơ ngồi xuống sofa với vẻ rất quan tâm. Một tay anh khoác vai cô, mộttay xoa lên cái bụng vẫn còn lép kẹp của cô. Theo phản xạ, Vân Hạ Sơ định đẩyCảnh Thần ra, nhưng sau khi nhìn thấy vẻ hụt hẫng trên khuôn mặt Ngô Mạt, côliền nghiến răng tỏ ra ta đây rất hạnh phúc khi ở bên Cảnh Thần.
Ngô Mạt liền giậm chân hậm hực đi ra, Đào Đào nhìn đôi trai gái đang tỏ ra rấttình tứ trên sofa bằng ánh mắt khó xử, ngần ngừ một lát rồi đuổi theo Ngô Mạt.Vân Hạ Sơ liền đẩy ngay Cảnh Thần ra, mặt sầm xuống: “Từ nay về sau đề nghị anhkhông nên làm như vậy, anh đừng quên hợp đồng chúng ta đã ký.”
“Anh chàng đó thích em hả!”
“Không liên quan gì đến anh.” Vân Hạ Sơ hất tay Cảnh Thần ra rồi về phòng mình.
Mười phút sau, Cảnh Thần gõ cửa phòng Vân Hạ Sơ, không để tâm gì đến cơn giậnvẫn chưa nguôi của cô: “Anh có một chút ý kiến về bản thiết kế này, em có thểsửa hộ anh được không.”
“Anh nói đi, ý kiến gì?” Vân Hạ Sơ hậm hực trả lời, không hiểu tại sao, mỗi lầnđứng trước người đàn ông này, cô chỉ muốn nổi cáu.
“Chỗ này có thể chuyển từ khảm ngọc trai thành thạch anh màu hay không?”
Vân Hạ Sơ thờ ơ liếc nhìn bản thảo, đột nhiên mắt sáng lên, lời đề nghị củaCảnh Thần đúng là rất có lý. Nếu chuyển các hạt ngọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hua-trao-em-kim-ngoc-luong-duyen/2858008/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.