Sự xuất hiện đột ngột củaNgô Mạt đã đem đến cho Vân Hạ Sơ một điều bất ngờ lớn và một rắc rối cũng khônghề nhỏ. Cậu ta vẫn như trước đây, cười giống như một chú hồ ly nhỏ, đôi mắt dàihíp lại, để lộ ra hàm răng trắng, sau đó là một cái ôm thắm thiết: “Hạ Sơ, emnhớ chị quá, em bỏ nhà bỏ cửa để đến đây nương tựa vào chị, chị hãy thu nhận emnhé!”
Thế là, Vân Hạ Sơ chưa kịp thể hiện sự mừng rỡ thì đã gặp phải vụ phiền hà này.Ngô Mạt là bạn học cùng trường với Vân Hạ Sơ, lúc cậu ta vào nhập trường, VânHạ Sơ vừa mới tốt nghiệp và được ở lại trường làm trợ giảng cho khoa. Ngô Mạtcó một khuôn mặt búp bê bầu bĩnh rất đáng yêu, da mịn như da em bé, cộng vớiđôi mắt một mí khiến cho rất nhiều cô gái trong trường đại học say như điếu đổ.Hồi đó Vân Hạ Sơ thường hay thắc mắc: “Không biết con gái bây giờ làm sao vậy,cứ thích mẫu người này.” Nét mặt Ngô Mạt tỏ rõ vẻ buồn bã như đứa trẻ muốn ănkẹo mà không được: “Chị Hạ Sơ, em muốn chị thích em cơ.” Vân Hạ Sơ tránh vội:“Thôi tôi xin, cậu tha cho tôi đi, tôi không muốn kiếp này làm vú em của ngườita đâu!”
Lúc này đây, anh chàng này lại tìm đến nhà cô. Vân Hạ Sơ nhìn chiếc va ly kềnhcàng sau lưng anh ta, bèn hỏi và mong có câu trả lời khác: “Em đến Bắc Kinh dulịch à?”
“Không, em đến Bắc Kinh đi làm. Cho em vào nhà đichứ?” Ngô Mạt kéo chiếc va ly rồi khoác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hua-trao-em-kim-ngoc-luong-duyen/2858000/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.