Mà tiêu hao hết trước tiên chính là hắn chứ không phải Thanh Long.
Mà hắn nhìn qua chiến trường, quân Hạ liên tục bại lui, người Hồ thanh thế phóng đại, bởi như vậy lực lượng của Thanh Long cũng tăng mạnh.
Trong lòng của hắn mặc niệm:
- Minh Ngọc, toàn bộ nhờ ngươi.
Phan Ngọc đi mỗi bước thì thời gian cân nhắc càng dài, quân cờ nho nhỏ trong tay của nàng lúc này nặng nề như núi. Mà Lữ Động Tân thì hạ cờ như bay, căn bản không có nửa điểm cân nhắc, giết cho cờ trắng tan tác.
Phan Ngọc do dự cả buổi, rốt cục cũng hạ xuống một con, nhưng lập tức sinh ra hối hận, bởi vì không chịu nổi áp lực thật lớn nên đi đi sai lầm, cơ hồ đem môt nửa giang sơn nhường cho cờ đen.
Lữ Động Tân lại hạ xuống một con, nói:
- Đại cục đã định!
Trong nội tâm thì thở dài, vừa vào cuộc thì đều là quân cờ, hắn cũng không ngoại lệ.
Lữ Động Tân đang muốn đứng dậy, Phan Ngọc nói:
- Đợi một chút!
Lữ Động Tân cau mày nói:
- Như thế nào, còn muốn dựa vào nơi hiểm yếu chống lại sao?
Hắn đã đánh bại quân trắng, đừng nói là cờ lực của Phan Ngọc không bằng Lữ Động Tân. Loại cục diện này cho dù là lão ngoan đông thánh thủ kỳ nghệ cũng tuyệt đối không thể không bại.
Phan Ngọc cười nói:
- Các hạ đã đi sai cờ.
Ánh mắt Lữ Động Tân nhìn qua quân cờ trên bàn, ánh mắt bình thản đã lộ ra nét kinh hãi, tay của hắn đặt quân cờ tuyệt sát giết quân trắng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hua-tien-chi/1608631/chuong-805.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.