Hồ Tâm Nguyệt "Bá" lui ra phía sau mười trượng, con mắt nhìn chằm chằm vào Thiên Hành kiếm, nói:
- Thanh kiếm này làm sao thế?
Một đêm không thấy thanh kiếm này bộ dáng chẳng những biến hóa, hơn nữa khí thế càng đáng sợ hơn nhiều.
Hứa Tiên không có hảo ý nói:
- Không có gì, chỉ là khai phong nó mà thôi, đang muốn tìm người thử kiếm đấy?
Nói chuyện từng bước một tới gần Hồ Tâm Nguyệt
Hồ Tâm Nguyệt khiếp sợ mũi kiếm, từng bước một lui về phía sau, thẳng đến khi bị người ngăn cản, Bạch Tố Trinh từ phía sau đở lấy vai của Hồ Tâm Nguyệt, nhìn Hứa Tiên nói:
- Quan nhân, còn không mau thu kiếm lại.
Hứa Tiên thu hồi kiếm:
- Tóm lại từ hôm nay trở đi những yêu ma này là thần dân của ngươi.
Hồ Tâm Nguyệt đang muốn cự tuyệt, lại nghe Bạch Tố Trinh nói:
- Náo nhiệt chút ít cũng không có gì không tốt.
Hồ Tâm Nguyệt quay đầu lại nhìn qua Bạch Tố Trinh, lại nhìn liếc Hứa Tiên, sau đó cúi đầu nói:
- Thật sự là thích xen vào chuyện của người khác!
Bằng vào tâm tư thông minh của nàng đương nhiên hiểu Hứa Tiên hao tâm tổn trí làm những chuyện này là suy nghĩ cho nàng, nàng do dự một chút, rốt cục gật đầu nói:
- Vậy được rồi! Dù sao ở đây cũng rất lớn, cho những đám này ở cũng tốt.
Hứa Tiên cùng Bạch Tố Trinh nhìn nhau cười cười, Bạch Tố Trinh không bỏ nói:
- Là thời điểm cáo từ!
Hứa Tiên nói:
- Cửu Anh bị ta dọa một trận, có lẽ không nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hua-tien-chi/1608601/chuong-775.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.