"Wow, đẹp trai quá." Cát Phu lấy điện thoại của Lý Tân Hạo qua nhìn người trong đó một lúc lâu, khi trả lại cho Lý Tân Hạo còn lưu luyến không rời lại nhìn thêm vài lần. "Người đó... Lớn tuổi hơn chúng ta phải không?"
Người đàn ông hai mươi tám tuổi, so với đám sinh viên mới hai mươi tuổi bọn họ, khí thế và khí chất đều hoàn toàn khác biệt.
Lý Tân Hạo khinh thường liếc Cát Phu, ông chú nhà cậu kị nhất là nhắc tới tuổi tác: "Cậu biết cái rắm gì?"
"Xí, cậu đang nói tiếng người sao?"
"Chẳng lẽ trừ tiếng người ra, cậu còn hiểu những tiếng khác nữa?" Lý Tân Hạo hỏi lại.
... Cát Phu lặng lẽ câm miệng. So về nhanh mồm nhanh miệng, làm sao cậu ta có thể thắng Lý Tân Hạo được chứ.
Lý Tân Hạo và Cát Phu cùng đi tới cửa hàng ăn vặt. Nhưng trước khi đi, Lý Tân Hạo có gửi một tin nhắn cho Hàn Đông Lỗi, báo rằng mình đã rời đi cùng bạn rồi.
Hàn Đông Lỗi nhìn thấy tin nhắn, sững người một lúc lâu mới trả lời một câu: "Được."
Cát Phu ở lại nhà Lý Tân Hạo mấy ngày. Trong lúc đó, mẹ Cát có gọi điện tới, biết Cát Phu đang ở nhà Lý Tân Hạo, bà rất yên tâm. Ngày nào Cát Phu cũng nhắc tới cái tên Lý Tân Hạo này, người nhà họ Cát đều biết cậu thiếu niên thiên tài của tỉnh năm đó, năm ngoái trong kỳ thi đại học còn là thủ khoa khối tự nhiên nữa. Cho nên, biết cậu ta đang ở nhà Lý Tân Hạo, ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hua-hen-mot-doi-khong-hoi-tiec/3589071/chuong-131.html