Ting tang ting... 
Lúc điện thoại reo lên, Lý Tân Hạo đang xem TV: "A lô?" 
"Đang làm gì đấy?" 
Trong chốc lát, Lý Tân Hạo không thể nhớ ra giọng nói mang theo ý cười này là ai, cậu lại nhìn số điện thoại, là một dãy số xa lạ: "Là ai vậy?" 
"Cậu đoán xem." Rõ ràng đối phương cũng lường trước được Lý Tân Hạo sẽ hỏi như vậy nhưng lại khá thất vọng: "Cậu nghe tiếng không nhận ra sao?" 
Lý Tân Hạo cẩn thận suy nghĩ nhưng vẫn không thể nghĩ ra: "Không chơi đoán chữ, không nói tên tôi cúp máy đấy." 
"Đừng, đừng mà. Hỏi cậu chiều nay đi chơi không? Ngày mai cũng được." Hồng Gia Vĩ vội nói, rất sợ Lý Tân Hạo cúp máy. 
"À, là cậu à." Lúc này vừa nói, Lý Tân Hạo đã nghĩ ra, "Không đi, huấn luyện quân sự mệt như cún còn không bằng ở nhà ngủ." 
"Đi đi mà, cậu ở nhà thiếu gia Sơ à? Tớ tới đón cậu." 
"Không đi." Lý Tân Hạo bắt chéo chân, vừa xem TV vừa ăn trái cây, cậu dự định ăn hết những thứ mà trong kỳ quân sự mình không được ăn. 
"Được rồi, vậy thứ hai đến trường cùng ăn cơm nhé?" 
"Cậu làm gì vậy? Tớ đã nói là tớ không có hứng thú với cậu, tớ đã có bạn trai rồi." Là một người đàn ông, cậu không muốn hưởng thụ quá trình bị người đàn ông khác theo đuổi. 
"OK, tớ biết nhưng thích cậu là quyền tự do của tớ mà?" Hồng Gia Vĩ hỏi. 
Thật ra Lý Tân Hạo có ấn tượng rất không tệ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hua-hen-mot-doi-khong-hoi-tiec/3589059/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.