Trên sân khấu, Cửu Tuế Hồng đóng Chu Du mặc hí phục biểu diễn, khí phách đó tư thái đó, hoàn toàn không nhìn ra là người có bệnh, còn chưa cất tiếng, đã đưa đến tiếng trầm trồ khen ngợi không ngớt dưới dài. Ngay cả chuyên gia soi mói như La Phù Sinh cũng không khỏi vỗ tay tán thưởng.
– Quả là danh bất hư truyền, xem ra, hôm nay được bổ tai bổ mắt rồi.
Trên đài, Cửu Tuế Hồng chuẩn bị cảm xúc, mở miệng hát lên câu đầu tiên, đã bị một tiếng súng ác liệt cắt ngang.
Toàn trường ồ lên.
La Phù Sinh xoay người bảo vệ Hứa Tinh Trình trước, đưa anh nấp đằng sau cây cột chỗ gian phòng.
– Sao… sao vậy?- Ở nước ngoài trời xanh mây trắng đã lâu, Hứa Tinh Trình suýt nữa quên mất Bến Thượng Hải hiện giờ còn loạn hơn cả lúc anh đi. Quân phiệt mới dẹp yên, dân chúng còn chưa sống qua hai ngày lành, lại có quan thương cấu kết, hắc bang đấu đá. Nói đi nói lại, đều do những người như họ nằm trên đỉnh của chuỗi thức ăn gây nên, có người muốn ám sát họ cũng là chuyện bình thường, thậm chí còn được cho là chiến sĩ chính nghĩa.
Thế nhưng, sự việc vĩnh viễn không hề lẫm liệt như Hứa Tinh Trình đã nghĩ, chỉ thấy một người gầy ốm bộ dạng hèn mọn đứng dậy từ giữa khán phòng, một tay giơ súng lên trần nhà, họng súng còn đang bốc khói. Đó là Hồ Kỳ của Thanh bang, vì hít thuốc phiện mà gầy như que củi.
Cửu Tuế Hồng trên sân khấu ra hiệu cho các học trò đừng nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hua-cung-em-phu-sinh-nhuoc-mong/219178/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.