Cửa phòng bị đá văng, Hứa Tinh Trình bị Hồng Chính Bảo túm khỏi giường, tung một đấm đánh anh té xuống đất:
– Tên súc sinh này, cậu đã làm gì con gái tôi!
Lâm Khải Khải theo sau, mặt tái mét.
Hứa Tinh Trình còn say chưa tỉnh táo, bị ăn một đấm mà chẳng hiểu tại sao. Anh bụm mắt, chống tay xuống giường đứng dậy, đột nhiên nghe thấy tiếng thét đằng sau lưng, anh quay đầu nhìn lại phát hiện Hồng Lan đang kéo chăn đắp lên người, trên chiếc giường anh vừa mới nằm. Sắc mặt anh ngỡ ngàng không kém gì Hồng Lan:
– Sao cô lại ở đây!
– Câu này nên là bọn anh hỏi cậu mới đúng. Mật Trúc, phòng này là tối qua anh thuê cho Hồng Lan, sao cậu lại có chìa khóa?
– Tối qua em uống nhiều quá, lái xe đến gần đây liền vào khách sạn này ngủ một đêm. Chìa khóa là lễ tân đưa, em lên đây nằm xuống là ngủ ngay, không biết gì cả.
Anh sắp đến trường quân đội tập huấn, nghĩ đến chuyện mấy hôm nay cảm thấy rất phiền lòng. Ngày ngày mượn rượu giải sầu, cũng thường xuyên ngủ ở khách sạn, tối qua anh uống rất say, mơ màng xác nhận vị trí giường xong, buông mình xuống giường liền ngủ, hoàn toàn không chú ý đến trong chăn còn có một người.
– Hồng Đại đương gia, cậu chủ Lâm, cậu chủ Hứa, là chúng tôi quản lý lỏng lẽo, lễ tân đã đưa nhầm chìa khóa. Tôi đã dẫn theo nhân viên đó đến nhận lỗi- Giám đốc khách sạn nơm nớp lo sợ đứng cúi đầu ở một bên, nhân viên tối qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hua-cung-em-phu-sinh-nhuoc-mong/1135619/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.