"Nàng ấy?"
Tên đệ tử Thiên Ma cung nghi hoặc nhíu mày, nhưng hắn chưa kịp suy nghĩ xem 'nàng ấy' trong miệng Hiên Viên Lam là ai thì bỗng có một bóng đen bao trùm đỉnh đầu hắn, gáy hắn nhói lên một cái, tứ chi tê cứng, thân thể không khống chế đổ ập xuống.
Bịch!
Khuôn mặt xấu xí của tên đệ tử tiếp xúc thân mật với đất mẹ, gặm một miệng đầy cát bụi, chật vật đến cực điểm.
Tiểu nữ hài trong tay hắn bởi vì thế mà rơi xuống tự do, mắt thấy nàng chuẩn bị đập đầu xuống đất thì có một bàn tay mảnh khảnh đỡ lấy nàng, ôm nàng vào lòng.
Hô!
Dưỡng khí tràn vào cổ họng nữ hài trực tiếp kéo nàng từ cõi chết trở về, nàng tham lam hít thở, trái tim đập thình thịch, đồng tử đang co lại lặp tức giãn ra.
Nguyệt Tích Lương điểm vào mấy huyệt đạo trên lưng Hồ nhi, sau đó trao nàng vào tay mẫu thân nàng, cất lời.
"Không sao rồi."
Vị đại nương mở to mắt nhìn dung nhan tinh xảo đối diện, miệng há to vừa nhét đủ quả trứng gà, nói không nên lời, ngơ ngơ ngác ngác như nai con đi lạc. Nguyệt Tích Lương đưa người, nàng theo bản năng tiếp nhận, hồn vẫn treo trên tận cành cây.
Từ lúc Nguyệt Tích Lương hiện thân đến lúc nàng đánh ngã nam tử nọ, tất cả chỉ gói gọn trong vòng năm giây, chớp mắt đã xong rồi. Không chỉ mẫu tử nhà Hồ nhi, ngay đến các thôn dân còn lại và những tên đệ tử khác của Thiên Ma cung đang bao vây khu đất cũng thừ người, chưa kịp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hu-nu-vuong-phi-vuong-gia-nguoi-la-cong-hay-la-thu/1776902/chuong-356.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.