Đồng tử Lãnh Phong co rụt lại, hắn muốn mở miệng nói gì đó nhưng cổ họng lại không phát ra một chút thanh âm. Hắn hoảng sợ khựng người, chỉ có thể dùng biểu cảm oán hận, đôi mắt trừng trừng đối diện Nguyệt Tích Lương.
Trước đó lãnh Phong tinh ý phát hiện, hắn đã bị cho ăn nhuyễn cân tán, cơ thể trở nên mềm nhũn như nước, không có sức lực chống trả. Bây giờ đến cả quyền được nói hắn cũng không có, đối phương đây là không nguyện nghe hắn thương lượng.
Chết tiệt!
Nguyệt Tích Lương sao?
Nguyệt vương phủ? Cảnh Lăng đế quốc?
Không lẽ....?!!
Nguyệt Tích Lương cong môi, hài lòng nhìn Lãnh Phong thay đổi sắc mặt thất thường, xanh, đỏ, tím, vàng như tắc kè hoa.
- " Ngươi đoán đúng rồi đấy! Ta là nữ nhi của hai người ấy. Dám bắt nạt phụ mẫu ta, ngươi.... đã chuẩn bị tinh thần nhận hậu quả chưa? "
Nói rồi, nàng không cho Lãnh Phong có cơ hội trả lời đã vẫy tay ra lệnh cho quán chủ vẫn đang chực chờ một bên.
- " Mang người đi. "
- " Được rồi. "
Lãnh Phong không thể kháng cự bị quán chủ lôi xềnh xệch vào trong một căn phòng tăm tối, trông hắn không khác nào một con chó sắp bị làm thịt, nhếch nhác, nhục nhã và hèn mọn.
Lãnh Phong kinh hãi há hốc mồm, hơi thở hắn rối loạn, dồn dập, mồ hôi lạnh ướt đẫm lưng áo. Hắn lựa chọn vứt bỏ tôn nghiêm, không tiếng động khẩn cầu Nguyệt Tích Lương.
Khoan đã!
Khoan đã!
Đừng mà! Tha cho ta.... tha cho ta! Cầu xin ngươi tha cho ta!
Ta không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hu-nu-vuong-phi-vuong-gia-nguoi-la-cong-hay-la-thu/1776872/chuong-326.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.