Lãnh hộ pháp?
Nguyệt Tích Lương nhíu mày, đột nhiên có linh cảm bất thường. Nàng lén lút ngẩng đầu, nhất thời khuôn mặt nàng khó coi chẳng khác gì ăn phải gan heo. Mẹ nó, quả đúng là Lãnh Phong!
Lãnh Phong, Nguyệt Tích Lương có gặp nhưng chưa từng chính diện giao phong. Không phải vì nàng sợ hắn, mà vì ở Vu tộc chưa có cơ hội thích hợp. Hắn hại phụ mẫu nàng thảm đến nước này, nếu không dạy cho hắn một bài học thì tên nàng sẽ viết ngược lại!
Lãnh Phong dường như cảm giác được một ánh mắt đang nhìn chằm chằm như muốn đâm thủng mấy lỗ trên người hắn. Theo bản năng, hắn đảo con ngươi tìm kiếm. Nguyệt Tích Lương vội vàng cúi đầu, giả bộ kính cẩn, khóe môi hơi nhếch tạo thành một đường cong trào phúng.
Lãnh Phong từ thiếu môn chủ cao cao tại thượng hạ xuống thành hộ pháp, chắc chắn là do sự trở về của phụ thân đại nhân. Có phụ thân tại, Lãnh Phong luôn luôn thấp hơn một bậc, chỉ là một con chó của Thiên Ma cung, không hơn. Hẳn là hắn đang rất oán hận đi?
Nguyệt tích Lương nghĩ rất đúng, lãnh Phong ngoài mặt như vậy thôi nhưng trong lòng hắn phẫn nộ muốn chết! Hắn trăm phương ngàn kế sai người ngăn cản Mạc Kinh Thiên, bất quá bằng một cách vi diệu nào đó, y vẫn thuận lợi bước chân vào Thiên Ma cung, lông mao không một chút tổn thương. Hắn hận chứ! Tại sao không hận cho được?! Hắn khổ sở leo lên vị trí này, không ngờ trong một giây bị đá đi xuống. Hắn không cam lòng, cực độ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hu-nu-vuong-phi-vuong-gia-nguoi-la-cong-hay-la-thu/1776868/chuong-322.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.