- " Nhưng mà..... "
Nguyệt Tích Lương biết tình hình nguy cấp không cho phép chần chừ, thế nhưng nàng không thể bỏ mặc Mạc Kinh Thiên. Đó là phụ thân nàng! Là phụ thân nàng tìm kiếm cực khổ!
Kình Sâm nhìn thoáng qua nhân số hắc bào, nhẩm tính phần trăm chiến thắng, cuối cùng tuyệt vọng kết luận. Nếu chỉ có đám tay chân, hắn có thể bảo đảm đưa Nguyệt Tích Lương ra ngoài không một chút tổn hại, thậm chí đem cả Mạc Kinh Thiên đi theo cũng không thành vấn đề.
Bất quá, rắc rối nhất ở đây là sự có mặt của Mạc Vấn Thiên. Võ công Mạc Vấn Thiên tương đương hắn, đó đã là chuyện của bảy mươi năm trước, bây giờ y đang ở trình độ nào, là thụt lùi hay tăng tiến, hắn khó đoán được.
Hắn không thể lấy tính mạng môn chủ ra để mạo hiểm. Cho dù đệ tử Quỷ Âm môn có chết sạch, môn chủ cũng phải an toàn về tông môn!
- " Môn chủ, nghe lão phu. Nguyệt Kinh Thiên..... không, là Mạc Kinh Thiên, hắn có lẽ là nhi tử thân sinh của Mạc Vấn Thiên, tạm thời sẽ không nguy hiểm. Quan trọng là ngươi..... ngươi có sống mới cứu được hắn, không phải sao? Với lại.... dù ngươi muốn mang hắn đi ngay tức khắc, ta cũng lực bất tòng tâm! "
Nguyệt Tích Lương làm sao không hiểu vấn đề đơn giản này, nắm chặt bàn tay, nàng thở dài.
- " Vậy được, ta đi! Kình Sâm gia gia, ngươi cũng cùng đi với ta sao? "
Kình Sâm không suy nghĩ liền lắc đầu.
- " Không! Ta không thể đi. Ta mà đi, ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hu-nu-vuong-phi-vuong-gia-nguoi-la-cong-hay-la-thu/1776849/chuong-303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.