Tĩnh!
Cả một khoảng đất cạnh Vọng Huyền Nhai tĩnh đến mức chỉ cần có tiếng kim rơi cũng có thể nghe thấy mồn một. Chúng môn phái nghẹn họng trân trối nhìn hai đại nhân vật chân đạp lôi đài, diễn biến xoay chuyển quá nhanh, bọn hắn..... có chút không kịp phản ứng, dung lượng não không đủ dùng.
Khi Nguyệt Tích Lương lộn người trở về, tóc nàng rũ xuống che khuất tầm nhìn. Nàng chẳng thèm suy nghĩ nhiều vội vàng vén tóc lên, ngước mắt, nhất thời bị trấn trụ.
Còn Mạc Kinh Thiên, mất đi tấm mặt nạ bao bọc, da thịt hắn lộ ra ngoài không khí, theo bản năng hắn định dơ tay lên che. Nhưng nghĩ lại hình như cảm thấy động tác đấy không phù hợp vào thời điểm này, hắn đành bỏ tay xuống, mặt lạnh như tiền mở miệng.
- " Nguyệt môn chủ, ngươi..... "
Mới nói đến đây, Mạc Kinh Thiên ngỡ ngàng ngừng lại. Trước mặt hắn làm gì còn có thiếu niên nhã nhặn, phóng khoáng nữa. Thay vào đó là một cô nương xinh đẹp tuyệt trần, da thịt trắng như tuyết, mắt phượng, quỳnh mũi thanh tú, tóc đen tán loạn nơi vai gầy, dù mặc y phục nam nhân nhưng khí chất nữ nhân vẫn thoáng hiện. Cùng là dung nhan đó, một giây trước là thiếu niên, một giây sau thành thiếu nữ, biến hóa không phải quá nhanh đi? Mấu chốt ở đây nằm ở mái tóc, kim quan vỡ nát, mái tóc buông thả đã làm lộ giới tính thật của Nguyệt Tích Lương.
Mạc Kinh Thiên máy móc lên tiếng.
- " Ngươi là.... nữ nhân? "
Câu hỏi của hắn cũng đúng tiếng lòng mọi người.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hu-nu-vuong-phi-vuong-gia-nguoi-la-cong-hay-la-thu/1776846/chuong-300.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.