Quỷ Âm môn được xây dựng trên đỉnh ngọn núi Quỷ Hành cao chót vót, dưới chân ngọn núi ấy có một trấn nhỏ tên Quỷ trấn, cũng thuộc quyền quản hạt của Quỷ Âm môn.
Hôm nay số người vào Quỷ trấn nhiều hơn hẳn bình thường, nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì sắp tới đây Quỷ Âm môn sẽ mở cửa tổ chức khảo nghiệm thu nạp đệ tử mỗi ba tháng một lần.
Người mộ danh mà đến không ít, làm cho các khách điếm nhỏ bé của Quỷ trấn bỗng chốc bị quá tải, người đến sau muốn tìm được phòng trống còn khó hơn lên trời.
Mà đám người Nguyệt Tích Lương và A Nghiên chính là đám người đến sau của đến sau, phòng trống đã sớm hết sạch.
A Nghiên và bọn người A Hổ ủ dột đứng bên lề đường, nhìn trời nhìn đất, than ngắn thở dài. Bọn họ phải làm sao đây? Không lẽ lấy đất làm chiếu, lấy trời làm chăn không thành?
- " Ài.... "
Nguyệt Tích Lương lần thứ ba trăm sáu lăm A Hổ thở dài. Tay nàng cầm xiên kẹo hồ lô, nghi hoặc hỏi.
- " Không có phòng ngủ, thảm lắm sao? "
Quả nhiên là hắn không thể nào ưa nổi tên tiểu bạch kiểm này! Nhìn thế nào cũng thấy ngứa mắt.
A Hổ sắc lạnh lườm Nguyệt Tích Lương một cái, khó chịu hừ trong lỗ mũi.
- " Tiểu tử ngươi thì biết cái gì? Nam nhân chúng ta nằm đâu chẳng được. Ngược lại là tiểu thư, thân là nữ tử làm sao có thể đi theo chúng ta chịu khổ?! "
Nguyệt Tích Lương chớp mắt, nàng cũng là nữ tử mà, đâu đến nỗi.....
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hu-nu-vuong-phi-vuong-gia-nguoi-la-cong-hay-la-thu/1776827/chuong-281.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.