Phong cách ăn mặc của vị nữ tử so với các cô nương trong tứ quốc đúng là không chỉ khác biệt một ít thôi đâu. Nếu chiếu theo cách nói của thời hiện đại thì giống như phép so sánh giữa một cô gái kín đáo, cổ hủ với một cô gái hở hang, hiện đại.
Chỗ cần che thì che, chỗ cần hở thì hở, lộ liễu nhưng không thô tục, hoang dã nhưng vẫn cao quý. Đó là lời nhận xét của thiếu niên về nữ tử trước mặt.
- " Tiểu thư.... "
Tên hán tử tên A Hổ nhìn tiểu thư nhà mình, ánh mắt không cam lòng. Tại sao tiểu thư lại ra lệnh cho hắn lui xuống? Đáng lẽ nàng phải cho hắn trừng trị tiểu tử hỗn xược kia mới phải!
- " Lui xuống! "
Nữ tử quát lạnh một tiếng, khí thế trên người không giận mà uy. Thân làm nữ tử, rất ít người có được khí thế như nàng.
Vị thiếu niên chống cằm nhìn nàng, không biết từ bao giờ đã không còn phẫn nộ nữa, thay vào đó bên môi nở nụ cười nhàn nhạt như có như không, chói mù mắt người qua đường.
Thú vị!
A Hổ mặc dù không tình nguyện nhưng vì sợ hãi tiểu tiểu thư nhà mình, hắn đành mang các huynh đệ lui xuống, phân biệt ngồi ở các bàn trống. Trước khi đi hắn còn không quên lườm mỗ vị thiếu niên một cái sắc lạnh.
Tiểu tử, cứ đợi đấy! Chúng ta còn chưa xong đâu!
Đợi cho đám thuộc hạ không còn lại bu xung quanh, nữ tử ăn mặc lộ liễu mới quay sang nhìn thiếu niên bạch y, trong mắt rất nhanh xẹt qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hu-nu-vuong-phi-vuong-gia-nguoi-la-cong-hay-la-thu/1776825/chuong-279.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.