- " Ừm... "
Nguyệt Tích Lương gật đầu xác nhận. Ngừng một lúc, khi thấy khuôn mặt Nguyệt Hạo Thần nặng nề tự trách mới nói tiếp.
- " Ca ca, ngươi đã từng mời ngỗ tác đến kiểm tra thi thể 'phụ thân' hay chưa? "
Hả?!
Nguyệt Hạo Thần cùng Hiên Viên Liệt hơi sửng sốt, hai mặt nhìn nhau, Nguyệt Hạo Thần trả lời.
- " Ta chưa mời. "
Thực ra, không phải là Nguyệt Hạo Thần chưa mời ngỗ tác, mà là hắn không mời. Nếu như đây là thi thể của một người bình thường thì không nói, nhưng mà đây lại là thi thể của 'Nguyệt vương gia'. Một vị vương gia quyền cao chức trọng trong triều, có quyền được chết một cách êm đẹp.
Chết một cách êm đẹp là sao?
Chính là khi chết rồi phải giữ nguyên vẹn được thi thể, không được mổ xẻ, trừ phi bắt buộc để phục vụ tra án. Bất quá, theo quan niệm xưa thì khám nghiệm thi thể chính là khinh nhờn người chết. Mà thân nhân người đó hầu như không ai muốn người nhà mình bị mổ xẻ kiểm tra cả.
Nguyệt Hạo Thần nghĩ vậy nên không dám tự ý động vào thi thể 'Nguyệt Kinh Thiên', chỉ chờ ngày Nguyệt Tích Lương trở về định đoạt.
Nhưng theo ý của Nguyệt Tích Lương, nàng đang nuốn khám nghiệm tử thi?
Quả nhiên, câu tiếp theo, vị mỗ nữ nào đó đã chứng thực suy nghĩ của Nguyệt Hạo Thần.
- " Như vậy, chưa kiểm tra kỹ, sao ngươi có thể khẳng định thi thể đó là phụ thân ta? "
Khi nói ra câu này, chính bản thân Nguyệt Tích Lương cũng cảm thấy mông lung,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hu-nu-vuong-phi-vuong-gia-nguoi-la-cong-hay-la-thu/1776820/chuong-274.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.