Đùa sao? Nàng bưu hãn như vậy, ai dám chống đối?! Chống đối là muốn chết!
Theo bọn hắn thấy, đi theo nàng sẽ không hiền lành mà còn táo bạo hơn ý chứ! Chỉ là không được làm việc xấu nữa thôi.
Lăng Tiêu Nhiên thấy vấn đề cơ bản đã được giải quyết, nàng mệt mỏi duỗi vai, tùy ý phẩy tay rời đi.
- " Được rồi, bây giờ các ngươi có thể giải tán. Còn về hội đồng trưởng lão, đi theo ta đến nghị sự đường. "
Lăng Tiêu Nhiên thật không ngờ đúng như Nguyệt Tích Lương đã nói, thu phục Vu tộc dễ như trở bàn tay. Chỉ trong vòng một ngày, nàng từ kẻ bị bắt về đã trở thành tộc trưởng. Nghĩ lại..... sao vẫn cảm thấy mông lung?
Bất chợt bị điểm danh, những trưởng lão còn lại giật mình thon thót, vâng vâng dạ dạ theo đuôi Lăng Tiêu Nhiên. Trong lòng không khỏi lo sợ, không biết tân tộc trưởng sẽ thanh trừng bọn như thanh trừng hai người Ngu trưởng lão không đây?
A di đà phật xin đừng chọn trúng bọn hắn!
- " Đi thôi! Chúng ta cũng có việc cần phải làm. "
Nguyệt Tích Lương nói với Bắc Mạc Quân rồi phủi mông đứng dậy, trước những con mắt oán giận gom hết số bạc kiếm được từ việc cá cược lên, vác trên vai. Dáng người nhỏ bé mà vác bọc tiền tài to đùng, vải bọc bên ngoài còn cũ mèm, nhìn thế nào cũng thấy giống vác bọc sắt vụn hơn.
- " Ta giúp nàng. "
Bắc Mạc Quân thật không đành lòng đưa tay muốn cầm giúp Nguyệt Tích Lương.
Nào ngờ ý tốt của hắn lại bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hu-nu-vuong-phi-vuong-gia-nguoi-la-cong-hay-la-thu/1776814/chuong-268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.