Nơi Ngu trưởng lão muốn dẫn Nguyệt Tích Lương đến dường như ở chỗ hẻo lánh nhất trong Vu tộc, phải vòng vèo mấy chục ngã rẽ mới đến nơi. Nếu không phải trí nhớ Nguyệt Tích Lương không tệ thì có lẽ nàng đã bỏ buộc từ lâu rồi, quá rắc rối.
- " Đến. "
Nguyệt Tích Lương theo lời của Ngu trưởng lão nhìn lại, thấy trước mặt là một tòa tiểu viện tinh xảo, tao nhã, hai hàng liễu xung quanh rủ xuống, xanh mơn mởn. Đương khi nàng còn đang đoán già đoán non xem nơi đây là nơi nào thì giọng nói Ngu trưởng lão lần nữa vang lên.
- " Ngươi nhớ kỹ, lát nữa đi vào trong đó ta bảo gì ngươi liền làm nấy, không được lộn xộn. "
Nguyệt Tích Lương hồi hồn, ngoan ngoãn gật đầu.
- " Vâng, ngài yên tâm. "
Dặn dò xong Nguyệt Tích Lương, Ngu trưởng lão lúc này mới dẫn đầu đi vào tiểu viện, còn không quên phủi phủi gấu áo vốn không dính chút hạt bụi, dáng vẻ tiên phong đạo cốt..... Đấy là nếu như trước đây Nguyệt Tích Lương chưa từng nhìn thấy hắn uống máu tươi của nữ tử. Đây là một con quỷ trong ngoài bất nhất!
Ánh mắt Nguyệt Tích Lương đầy khinh bỉ cùng coi thường, đáng tiếc rằng Ngu trưởng lão đang đi tuốt phía trước nên không hề nhìn thấy.
Cộc cộc!
Ngu trưởng lão thập phần có phép tắc gõ cửa phòng, cho đến khi bên trong truyền ra một câu " vào đi ", hắn mới đẩy cửa, mang Nguyệt Tích Lương đi vào.
Ấn tượng đầu tiên của Nguyệt Tích Lương khi nhìn thấy căn phòng này chính là: Đơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hu-nu-vuong-phi-vuong-gia-nguoi-la-cong-hay-la-thu/1776800/chuong-254.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.