Nguyệt Tích Lương cứ thế rời đi để lại một đám người hỗn độn trong gió, lạnh lẽo đến từng thớ thịt.
Rầm!
- " Trưởng quầy! Cho ta một gian phòng chữ Thiên, đây là ngân lượng thuê phòng trong vòng một tháng! "
Nguyệt Tích Lương đập một tờ ngân phiếu lên quầy, thở hổn hển nói.
Cũng không thể trách nàng, Triển Chính Hi thực sự quá nặng, nàng sắp chống đỡ không nổi nữa. Khó khăn lắn mới tìm được một khách điếm, Nguyệt Tích Lương không chút nghĩ ngợi liền tiến vào.
Dù sao cũng không thể mang Triển Chính Hi về Vu tộc, chi bằng cứ sắp xếp hắn dưỡng thương tại chỗ này. Nàng sẽ mang Bắc Mạc Quân đến thăm hắn sau.
- " A? "
Trưởng quầy trợn mắt, mải nhìn tổ hợp hai người kỳ lạ đến mức quên thu tiền. Kỳ lạ thì kỳ lạ, bất quá.... khí thế của vị cô nương này thật mạnh, ta già rồi, cư xử nhẹ nhàng chút không được sao?!
Bệnh tim của ta mà tái phát ngươi đền nổi không?
Nguyệt Tích Lương không kiên nhẫn nhăn mày, thúc giục.
- " Còn ngây ra đó làm gì, ta sắp bị đè chết đến nơi rồi, mau bảo tiểu nhị giúp ta đỡ hắn lên phòng! Đúng rồi, mang cho ta một ít nước sạch, đồ ăn thanh đạm, mua vài bộ y phục nam mới, đây là tiền công!! "
Nguyệt Tích Lương nổi tiếng tham tiền ít khi được một lần hào phóng, móc ra tờ ngân phiếu nữa không thèm xem giá trực tiếp đưa cho trưởng quầy.
- " A, được được! Người đâu, mang vị khách quan này lên phòng!! Khách quan, ngươi giao người cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hu-nu-vuong-phi-vuong-gia-nguoi-la-cong-hay-la-thu/1776796/chuong-250.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.