Khi Nguyệt Hạo Thần tỉnh lại, đập vào mắt anh là trần nhà không có họa tiết, không gian xung quanh bao trùm bởi bóng tối lờ mờ, nguồn sáng duy nhất có lẽ là chiếc đèn ngủ đầu giường.
Nguyệt Hạo Thần nhíu mày, trong đầu không ngừng lướt qua những hình ảnh trước khi anh ngất đi. Cái gáy đau nhức như nhắc nhở anh rằng, việc anh bị người ta đánh là sự thật. Nhưng.... mẹ kiếp.... là thằng khốn nào dám động vào ông đây?!
- " Anh tỉnh? "
Bỗng nhiên, một giọng nói trầm khàn vang lên trong căn phòng tĩnh lặng, chỉ cần nghe giọng nói thôi là biết chủ nhân của nó đang cố kìm nén.
Nguyệt Hạo Thần giật mình ngồi bật dậy, anh bấy giờ mới phát hiện ra bản thân không biết từ bao giờ đã bị lột sạch quần áo, trần như nhộng, hai tay bị trói lại, ném lên giường.
Thảo nào anh lại thấy toàn thân mát đến thế!
Nguyệt Hạo Thần đưa mắt tìm kiếm nơi phát ra giọng nói, hóa ra đối phương ngồi ngay bên cạnh giường, nhìn chằm chằm như thể muốn khoét mấy cái lỗ lên người anh.
Người trước mắt là một chàng trai cao lớn, trên người mặc bộ đồ bóng rổ có phù hiệu trường đại học thể thao Bắc Kinh, gương mặt góc cạnh rõ ràng, mắt sáng, mũi cao, mái tóc hơi rối, lòa xòa trước trán. Thoạt nhìn còn rất thuần hậu, tỏa ra khí chất dịu dàng.
Nguyệt Hạo Thần sững người, sau đó tỏ vẻ đề phòng, hỏi.
- " Cậu là ai? Sao lại bắt tôi? Cậu muốn gì? Còn nữa..... quần áo của tôi đâu? "
Quần áo của anh đâu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hu-nu-vuong-phi-vuong-gia-nguoi-la-cong-hay-la-thu/1776750/chuong-204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.