Mấy chàng trai đi cùng Hiên Viên Liệt hơi sững sờ, nhìn anh, rồi quay sang nhìn Nguyệt Hạo Thần phía đằng xa, nhất thời tỉnh ngộ. Là bạn cùng ký túc xá, tâm tư của thằng nhóc này họn họ rõ ràng hơn ai hết, dù anh có cố giấu nhưng vẫn lồ lộ ra đấy.
- " Tốt thôi, nhớ về kịp trận trung kết sáng mai là được. Cậu là Ace của đội, không thể vắng mặt đâu đấy! "
Hiên Viên Liệt gật đầu, có vẻ không mấy để tâm. Tầm mắt anh chưa từng rời khỏi người nào đó.
Đám bạn ngao ngán lắc đầu, trước khi đi còn không quên để lại một câu.
- " Liệt, cậu cứ âm thầm như vậy, thà rằng tiến thêm một bước để đánh cược có lẽ sẽ tốt hơn. "
Hiên Viên Liệt dốc ngược chai nước dội thẳng vào đầu, những giọt nước chảy dọc theo khuôn mặt góc cạnh. Làn nước mát lạnh khiến lửa nóng trong người anh vơi đi đôi chút.
Anh đứng dựa lưng vào đèn đường, yên lặng nhìn cặp trai gái nổi bật trong nhà hàng, đôi mắt hắc bạch phân minh trầm xuống.
Anh âm thầm bao nhiêu năm rồi, từ cái nhìn lướt qua ngày hôm ấy, trong mắt anh chưa từng chứa được người nào khác.
Những tưởng chỉ cần nhìn người đó từ xa là anh đã đủ mãn nguyện, nhưng không.... anh nhầm rồi. Anh không hề mãn nguyện, không hề!
Thần Thần, tôi phải làm sao mới được đây?
Thần Thần, là do anh ép tôi!
........
- " Nguyệt tổng, em.... còn có thể gặp lại anh không? "
Cố Tinh Hà thẹn thùng ngước mắt, trong giọng nói lộ rõ trông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hu-nu-vuong-phi-vuong-gia-nguoi-la-cong-hay-la-thu/1776749/chuong-203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.