Nguyệt Tích Lương và Bắc Mạc Quân thành thành thật thật đi theo hai danh nam tử vòng vèo mấy vòng. Trên đường đi, nàng âm thầm xem xét hoàn cảnh bên trong Vu tộc, nhà cửa ngược lại không nhiều lắm, đường đi cũng dễ nhớ.
Một lúc sau, hai nam tử kia cuối cùng cũng dừng lại ở chỗ đình viện hoang vắng, một người quay đầu nhìn Nguyệt Tích Lương hỏi.
- " Tiểu mỹ nhân, sự thật là nàng không buồn tiểu có đúng hay không? "
Nguyệt Tích Lương giả bộ kinh ngạc mở to mắt, có chút luống cuống vì bị vạch trần.
- " Sao..... sao ngươi biết? "
Gã cười bỉ ổi, tiến lại gần nàng, cúi xuống hít hà hương thơm thanh mát từ cơ thể nàng, lời nói thô tục.
- " Nàng a, điệu bộ dâm đãng của nàng có tên ngốc mới không nhìn ra. Nói xem, có phải thèm nam nhân đến chết rồi hay không? Không sao, ca ca sẽ làm cho nàng sướng đến dục tiên dục tử! "
Nói rồi, hắn lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai cầm lấy tay Nguyệt Tích Lương, nhân lúc nàng và Bắc Mạc Quân chưa kịp phản ứng đã dí vào " tiêu đệ đệ " đã sớm cương cứng dưới háng mình.
- " Cái này đủ sao? "
Nguyệt Tích Lương: " ......... "
Đủ? Đủ thế quái nào được! Bé bằng ngón tay út, ngươi còn không biết xấu hổ mang ra khoe?
Ngao! Bẩn bẩn bẩn!
Khuôn mặt Bắc Mạc Quân từ trắng chuyển thành xanh, từ xanh chuyển thành đen. Sát khí ùn ùn kéo đến, hai mắt sung huyết.
Rắc rắc! Hắn nắm chặt tay thành quyền, xương khớp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hu-nu-vuong-phi-vuong-gia-nguoi-la-cong-hay-la-thu/1776734/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.