Hàn Uy hơi sững sờ mở to mắt, ngay sau đó luống cuống nói.
- " Này...... nhưng là ta đã hứa với phu nhân là sẽ bảo vệ tốt cho môn chủ a! "
Nguyệt Tích Lương lắc đầu, ngón tay chỉ vào Bắc Mạc Quân rồi lại chỉ vào cái túi nhỏ đeo bên hông.
- " Có Bắc Mạc Quân và một tay độc thuật của ta, thúc nghĩ có bao nhiêu người làm hại được chúng ta? Với lại..... thúc phụng mệnh Kình Sâm gia gia đi điều tra về nguyên nhân cái chết của các đệ tử, điều tra được rồi không định đi về bầm báo hay sao? "
- " Nhưng mà...... "
- " Không nhưng nhị gì hết! "
Nguyệt Tích Lương ngắt lời, hai mắt híp lại đầy uy nghiêm.
- " Đây là mệnh lệnh! "
Những lời Hàn Uy đang định nói bỗng nghẹn ở trong cổ họng. Đây là lần đầu tiên Nguyệt Tích Lương lấy thân phận là môn chủ ra lệnh cho hắn, chứng tỏ rằng quyết định của nàng không ai có thể lay chuyển được.
Hàn Uy thở dài một hơi, uể oải gật đầu chấp nhận, nhưng vẫn còn chút bất an nhìn về phía Y Y và Kình Hạo đằng trước.
- " Vậy ít nhất người phải mang hai tiểu tử kia đi cùng chứ? "
Lần này, Nguyệt Tích Lương còn chưa kịp mở miệng thì Bắc Mạc Quân đã ghét bỏ phán một câu.
- " Phiền phức. "
Ừm, chính là phiền phức! Đem hai cái bóng đèn to oành như thế sẽ ảnh hưởng tới việc hắn và Lương bảo bảo ân ân ái ái. Nếu hắn bị làm phiền, chưa biết chừng hắn sẽ nổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hu-nu-vuong-phi-vuong-gia-nguoi-la-cong-hay-la-thu/1776727/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.