Như hưởng ứng lời nói của Nguyệt Tích Lương, Hàn Uy lặp tức đứng dậy vỗ ngực đảm bảo.
- " Hai vị yên tâm, có ta ở đây, không ai có thể động đến một sợi tóc của môn chủ! "
Lăng Tiêu Nhiên và Nguyệt Kinh Thiên nhìn Hàn Uy, tảng đá trong lòng cũng để xuống đôi chút. Đại danh của Hàn Uy và Quỷ Âm môn trên giang hồ hai người đã từng nghe qua, chuẩn xác mà nói thì hai người phải gọi Hàn Uy một tiếng " tiền bối ".
Thế nhưng bây giờ nữ nhi nhà mình đang là môn chủ Quỷ Âm môn, bối phận thành ra loạn thất bát tao, hơi gượng gạo. Bất quá.... thực lực của Hàn Uy đúng là không thể bàn cãi, còn cao hơn Nguyệt Kinh Thiên một phần.
Lăng Tiêu Nhiên chần chờ đôi chút, cắn cắn môi, rốt cuộc chịu thỏa hiệp.
- " Vậy thì nhờ ngươi.... "
Đoạn, nàng quay sang Nguyệt Tích Lương, thô lỗ búng trán nữ nhi, cứng rắn nói.
- " Nha đầu con nhớ lấy, khi về phải hoàn hảo vô khuyết, nếu không lão nương sẽ đánh con một trận ra trò. Con với Ngôn Ngôn đều là cục thịt chui ra từ trong bụng ta, là bảo bối vô giá của ta. Chỉ cần sứt mẻ một chút thôi, ta sẽ đau lòng muốn chết! Biết không? "
Ngao!
Nguyệt Tích Lương xoa một vùng đỏ ửng trên trán, nhào qua ôm chầm lấy tay Lăng Tiêu Nhiên, cười hì hì đáp ứng.
- " Được được, tuân lệnh mẫu thân đại nhân! "
Dù cho nàng không phải là Tích Lương quận chúa thật thì đã sao? Làm cho nàng chiếm lấy thân xác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hu-nu-vuong-phi-vuong-gia-nguoi-la-cong-hay-la-thu/1776726/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.