Nguyệt Tích Lương giật nảy mình, mở choàng mắt, quay đầu về phía sau. Quả nhiên đập vào mắt nàng là khuôn mặt đẹp như tượng tạc của Bắc Mạc Quân đang gần sát.
Nguyệt Tích Lương bất giác rụt cổ, thân hình chìm sâu vào trong nước, làu bàu.
- " Sao chàng lại ở đây? Đây là phòng của ta nha, mau về đi. "
Bắc Mạc Quân bật cười, híp mắt đẹp, thở dài ai oán.
- " Nàng không chào đón ta? "
Con ngươi Nguyệt Tích Lương đảo đảo liên tục, nàng ho nhẹ, rụt rè đặt điều kiện.
- " Nếu chàng không đánh mông ta, ta đương nhiên chào đón chàng rồi. "
Khóe môi Bắc Mạc Quân càng nhếch cao hơn, trong lòng ngầm hiểu. Hóa ra nha đầu này sợ bị hắn đánh mông.
Bắc Mạc Quân gật đầu, nhìn nước trong bồn đã hơi lạnh, liền nói.
- " Ra ngoài đi, ngâm nước lâu không tốt. "
- " Nga ~ vậy chàng đưa y phục cho ta. "
Nguyệt Tích Lương chìa tay, hai rặng mây hồng trên má càng thêm diễm lệ. Mặc dù cơ thể nàng đã bị hắn nhìn một lần, bất quá nàng vẫn rất ngượng ngùng.
Bắc Mạc Quân nhìn nhìn y phục của nàng, đáy mắt lóe lóe, không biết đang tính toán cái gì.
Một lúc sau, hắn cầm y phục đưa qua, nàng lặp tức vươn ra nhận lấy. Bất hạnh làm sao, ngay khi nàng sắp sửa chạm vào được vạt áo thì Bắc Mạc Quân bỗng nhiên nới lỏng tay....
Xoạt!
Bộ y phục mới rơi xuống mặt nước có rải cánh hoa, nhanh chóng ướt nhẹp.
Nguyệt Tích Lương trợn mắt há mồm nhìn y phục của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hu-nu-vuong-phi-vuong-gia-nguoi-la-cong-hay-la-thu/1776701/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.